Mình vừa quen trong mùa lửa binh mút trời
Tạm biệt người yêu lời tình chưa kịp nói tới
Nếu có thương nhau thì khi ước hẹt một ngày
Hết binh đao tình yêu thắm đượm mai sau
Thời chinh chiến xa nhau lẽ thường
Xa nhau mấy ai không buồn vấn vương
Sợ thời gian mau úa phai tình thương
Một người gối chân ven đồi
Một người nhớ tên anh hoài
Ta hứa yêu nhau mình thôi
Nước mắt năm xưa em ru tình đầy
Giờ còn đâu em chỉ còn đêm đen
Em nhớ thương anh thực nhiều nghe em
Nước mắt tuôn rơi đời mình cô đơn
Khi vắng xa nhau lệ tràn thương đau
Ta khóc bên nhau lệ thùy dâng lên.
Tơ duyên nồng nay đành xa
Cơn sầu chìm trong lòng ta
Này em dù xa nhau dù nuối tiếc.
Cuộc đời đã biến thay ôi chẳng ngờ!
Thơ ngây ngày đó thoáng qua mất rồi
Ôm kỷ niệm một thời xuân xanh
Riêng mình bên lòng cánh cánh
Nhớ khôn nguôi tháng ngày trôi nhanh
Chuyện ngày vui mất rồi, còn em mình cô đơn
Lạnh trên đường vắng để bước mình nối sầu dài thêm
Mình xa nhau mất rồi tình yêu dành cho anh
Trọn đời nay vọng mãi đến muôn đời chỉ mình anh thôi
Lặng nhìn mưa rơi dưới anh trăng dần tàn
Ta lặng nhìn thời gian trôi từng giây phút trôi nhanh
Kiếp người sao quá mong manh
Yêu là tiếng tim thốt khi gần nhau
Yêu là đớn đau nếu không còn nhau
Yêu cho tim biết vui biết hờn
Yêu cho tim thấy tha thiết đời
Hay là tìm xa nhân thế.
Hú hú ơ hơ mịt mờ
Hú hú ơ hơ ngù ngờ
Rừng sâu còn đang lưu luyến giấc mơ.
Gió thoảng chiều buông mây ngàn bay
Nhìn con nằm đó nét hao gầy
Đưa tay nhẹ vuốt làn mi trẻ
Lặng lẽ nhìn con lệ ngấn mi