Trong nhớ thương này anh thầm gọi tên em
Con phố đầy trời lệ bỏ mưa đêm
Mưa bay mưa rất nhỏ, bàn tay đơm hoa cỏ
Mùa thu mưa đan mây bỏ lối nhỏ xa xưa
Qua bến nước xưa lá hoa về chiều
Lạnh lùng mềm đưa trong nắng lưa thưa
Khi đến cuối thôn chân bước không hồn
Nhớ sao là nhớ đến người ngày thơ
Cùng nhau đi tới Sài Gòn cùng nhau đi tới Sài Gòn
Thủ đô yêu dấu nước Nam tự do
Dừng chân trên bến Cộng Hòa người Trung Nam Bắc một nhà
Về đây chung sống hát khúc hoan ca
Chiều nay trên núi đổi hoang sơ
Nghe tiếng gió xa đưa vi vu gợi niềm thương
Về đây sau bao ngày phong sương
Ôi nhung nhớ trong tim nghẹn ngào tình quê hương
Ánh nắng chiếu xế chân đồi, gió cuốn áng mây trôi
Cất tiếng hát với cung đàn, ngân cao vút không gian
Sóng nước biếc nước non ngàn, dấn bước tiến lên đường
Nắng gió bão tố coi thường, gắng sức trai can trường
Á ta vui xuân đời sống mới, á ta vui xuân đời sống mới
Nắng tươi chan hoà khắp nơi ngày vui đến rồi
Đời êm ấm đẹp ngàn lời cùng nhau đắp xây
Á, ta vui xuân đời sống mới, tiếng ca vơi đầy
Tôi yêu quê tôi
miền Nam gió biển
Tôi yêu quê tôi tình yêu chất phác
bên nhau mộng ước kinh thành
Tôi yêu quê tôi đồng xanh lúa vàng
Tôi yêu quê tôi tình tôi say đắm
cho anh mà thôi
Chào bình minh hoa ban mai lả lơi
Nhạc dịu êm vang dư âm ngàn nơi
Bên khóm tre tươi, chim hót hoa cười
Trong nắng yêu đời.
Niềm vui chan chứa bao tình thắm dâng chan hòa
Lòng ngập yêu thương rộng bao la như trùng dương
Tình chung non nước bao niềm ước trong tuổi xanh
Những phút quyến luyến dưới ánh đèn đời tươi màu
Tìm mộng duyên thắm ban đầu cùng nhịp ca múa trong đêm thâu
Yêu nhạc thanh tân vui hội hoa đăng.
Trong rừng xa vắng âm u nhuộm ánh dương mờ
Tiếng gió rít lên ngàn cây xác xơ
Chuông chùa vang nhắc ngân lên như những oan hồn
Rừng con mang hận mãi trong hoàng hôn