Đại Lộ Hoàng Hôn

Người về người đi hoàng hôn một lối
Đường một đường hai chiều đưa vào tối
Trời cao và gió đầy hàng cây cùng ghế dài
Nào ai lẻ bóng nào ai thành đôi.

Đồi Thông

Ngồi trên đồi vắng
Bên gốc cây thông già
Nhìn theo dòng suối
Trôi dưới chân đồi
Vào đồng xa ngát xanh
Như thảm nhung mềm
Trời vòng theo cánh cung vàng bóng.

Đời Sầu Của Ve

Một chiều hắt hiu mùa đông thật buồn
Em em sinh ra đời
Trời mưa hát theo lời ru nghẹn ngào
Lọt lọt vào đáy nôi
Một chiều héo hon mùa đông thật buồn
Em em sinh ra đời
Rồi đời toàn những ngày đông
Cuộc đời toàn những ngày đông

Lụy Tình

Chợt thương chợt nhớ chợt yêu chợt buồn
Càng khơi càng nhớ càng buồn anh ơi
Xin anh đừng phụ người anh đã thương
Xin anh đừng phụ người anh vấn vương
Khi yêu phải chịu nhiều nỗi đắng cay
Thế là tình yêu bỏ lỡ mất rồi
Thế là anh giết đời em đấy anh ơi.

Nỗi Buồn Thứ Hai

Người em thuở trước, dã xa bao ngày tháng
Bỗng dưng tôi gặp lại, Gặp tôi nàng cúi
Bước đi không chào đón, sánh vai trên đường phố
Bên một người, tay cầm tay, vai kề sát bên người ấy.

Bến Nước Tình Quê

Chiều thu xưa nàng quay tơ dệt đầy thơ
Chiều thu nay tình thương vay lánh xa mờ
Thuyền duyên trôi về xa xôi có thấu chăng?
Đàn xuân mơ chùng đường tơ em hoài trông.