Ngày mưa, mưa lê thê, đường trơn ướt não nề
Ngày mưa, mưa không nghe lòng hoang vắng bốn bề
Ngày mưa, ôi mưa giăng nỗi nhớ bao la
Trước gió những đám lá xác xơ.
Dòng đời âm thầm lững lờ trôi
Xuôi theo con nước cùng mây trời
Đò tình vừa sang ngang
Trên khoang thuyền cô lái
Rộn rã tiếng cười vang
Hôm nay đây còn vui trông thấy nhau
Bên tiếng ca tiếng đàn vượt trời cao
Lời vui thắm thiết đưa trao như khi mới gặp nhau
Có kẻ nhờ thân mới được làm giàu
Có người nhờ thế nên mới làm cao
Anh với em lận đận lao đao
Duyên tình ta cũng vì thân thế
Mấy năm rồi chưa được gần nhau
Anh hỏi em yêu một câu rằng ngưòi đẹp sao hay nói
Yêu lính yêu trên đầu môi thì thôi chớ xin nhiều lời
Tại anh mà thôi làm sao người ta thèm nói
Hỏi anh sao mãi lâu không lại nè? anh cứ trách em hay nhiều lời
Nhà binh đó em mình đừng nên hỏi tại sao
Buộc bụng thắt lưng cái tết này buộc bụng thắt lưng
Vui xuân mừngTết cô bác ơi chín lo một mừng!
Giàu tiền, thừa bạc, xuân đến mới mong
Ta nghèo dăm đòn bánh tét, với bánh chưng cũng thừa ung dung.
Khi em đã yêu anh chàng lính thuỷ quân lục chiến
Bạc màu áo trận, bạc luôn cả chiếc mũ xanh
Khi em đã yêu anh chàng áo rằn sọc ngang
Màu áo xanh rừng em nhớ mang
Nếu một mai khi hoà bình anh sẽ dìu em qua lối xưa
Cho từng ngón tay đan lại ái ân ngọt mềm
Dù mưa qua vùng giá rét trời xanh trong lòng đôi ta
Mình yêu nhau như khi vừa mới biết nghe em
Em bảo anh nếu em là nữ hoàng
Anh xin gì thì em sẽ ban cho
Nhưng nói trước không nhường ngôi đâu nhé
Vì vua thường hay chọn lắm cung phi
Mỗi lúc hoàng hôn sắp về ngàn lối
Nuối tiếc ngày xanh đã tàn mơ rồi
Bùi ngùi, xao xuyến, thương nhớ xa xôi
Thương về quê hương mến yêu
Có bóng cô em diễm kiều.