Sao em không đến chiều nay thứ bảy
Sao em không lại đường vắng em đi
Sao em không lại, sao em không lại
Quân trường riêng tôi đứng đây
Đếm từng chiếc lá thu bay.
Trọn tình đầu tiên dành cho em đó
Dù lạc ngàn phương đời trai sương gió
Đừng trách linh chiến thường hay đi
Không có nước mắt sầu chia ly
Tình yêu hay thầm kín.
Lòng thầm mơ một tà áo xanh
Nuôi ý thơ trao về duyên lành
Thương tóc em như một hãng liễu rũ
Lời hát êm như thu gọi lòng thêm luyến lưu.
Đưa em về quê hương đường khuya xoay giấc ngủ
Hàng cây xanh tóc rủ ven đường
Ôi buồn sao, ôi buồn sao
Ôi ngày vui tuổi thơ anh yêu dấu đâu em?
Con đường phố xưa êm đềm, với dáng em dịu hiền
Anh ơi em đang về phương trời cũ tìm phút mê đầu
Tìm cơn say đắm đưa đón em vào mùa xuân dài lâu
Từ đó em đau phút giây vui mừng
Từ đó em yêu dáng hoa thẹn thùng
Từ đó em quên xác thân đường trần cuộc vui đằm thắm.
Tàn đêm phố vắng bước chân âm thầm
Đèn khuya hiu hắt sương xuống lạnh căm
Bâng khuâng nghe gió tiễn bước sang canh
Đêm đêm lê gót độc hành
Lạnh lùng một kiếp mong manh.
Ôi thiết tha sao kỷ niệm đầu
Ngàn năm vẫn ghi nhớ tên nhau
Lòng một khi đã thốt nên lời
Tay ấm áp trao rồi
Đừng để lỡ đánh mất nhau
Thuyền ơi, bến xưa ai đang ngóng chờ
Dòng sông cũ điều hiu nước trôi lững lờ
Nhớ chăng ngày từ ly xa xôi ấy
Xa bến bờ chập chùng một hàng cây.
Có một người vừa đi xa tôi
Đêm từng đêm tóc xoã tù đầy
Có một người vừa đi xa tôi
Bước chân buồn ngõ sâu gục đầu
Đoạn đường quen cây dài in bóng
Hôm nao nắng rọi má hồng
Hỏi em còn nhớ nhớ gì không em.
Tôi muốn đi lên tận đỉnh sầu
Ôi đỉnh sầu cao vút
Tôi muốn đi xuống tận đáy buồn
Ôi đáy buồn thâm sâu