Một ngày đẹp tươi hồng, chúng ta thăm cảnh trời xa
Khi chân núi khi ven rừng, gió mây chờ mong
Nhạc rừng tràn âm thầm, suối mơ reo hòa ngàn thông
Chim đua hót ca trên cành, tiếng vang rừng xanh.
Em vốn mang thân con gái nhà nghèo
Thay cha mẹ già lo đàn em yêu
Tuổi trăng đôi tám mỹ miều
Mà em nào ước mơ nhiều
Khi biết nhà vách lá cột xiêu
Nửa đêm nhớ anh, buồn nghe mưa khóc bên mành
Nửa đêm nhớ anh, tủi thân mi khép mong manh
Ai ngỡ duyên mình bẽ bàng lá thắm xa cành
Chim đàn xa tổ tội tình
Người chờ người trong lúc tuổi xanh.
Buồn nhìn về xa xôi, Hà Nội ơi đã xa thật rồi
Mịt mùng ngàn trùng khơi, thành phố cũ lắng sau núi đồi
Đâu Thăng Long năm xưa, cùng tháp cũ rêu phai mờ
Còn tìm đâu nên thơ, cành liễu úa rũ bên ven hồ
Con ơi à ơi, đây là giấc ngủ ban đầu
Mẹ ru con bên ngoài gió thổi năm non
Hai mươi tuổi đời mẹ sinh con yêu dấu à ơi
Giấc mộng tuyệt vời giấc mộng là mộng hai mươi
Tôi có mẹ già ở xa xôi lắm
Tôi có đàn em bé bỏng dại khờ
Đời trai lính chiến gian lao vất vả đây đó
Lâu lắm rồi chưa có lần về thăm nhà.
Một giọt mưa rơi, hay một giọt nước mắt em tôi
Nhỏ lên đất mẹ nhục nhằn
Một giọt mưa tuôn, thương từng người trót hứa muôn phương
Ngồi nghe tiếng súng dặm trường.
Gọi em về cho đời điểm trang
Để cùng nhau đón Xuân huy hoàng
Vì hoà bình sẽ không còn xa
Trên quê hương mến yêu của ta.
Đẹp thay bông hồng cài trên áo trắng
Một biểu trưng tình yêu rất chân thành
Cho những ai còn mái tóc xuân xanh
Trong giấc mơ an lành em gọi má.
Chuyện bà mẹ hai đứa con
Một thằng dâng cho nước non
Đêm đêm mắt mẹ mỏi mòn
Khuya sớm ra vào trông con