Buồn lên thành phố mình ai đi bên đường để giá buốt tâm hồn
Tình yêu phải ghi trên môi say và nay còn tiếc nhớ
biết mấy những khi tay rờ i tay giã từ
Chiều qua công viên buồn như mộ vắng
Ngước mắt cúi đầu tình nồng thấm sâu
Ngước mắt cúi đầu tình đã qua mau
Chiều như nước mắt em qua công viên giận hờn cúi mặt
Bước chân âm thầm xóa hết đam mê
Xa cách nhau muôn trùng
Lòng hoài dâng nhớ nhung
Ai bước đi dùng dằng
Ai sắt se tơ lòng
Ngày xưa anh hứa mình trao thiệp hồng
Giờ đây anh nhớ anh nhớ không anh?
Thương anh em ngóng em trông
Nên em anh không bước sang sông
Hỏi lòng người yêu biết không?
Hôm nay chân bước trên đường xa vắng
Hạt mưa vẫn rơi trên cành im lắng
Mưa rơi vẫn không ngừng, mưa thương tiếc cho đời
Lạnh lùng rơi trên bước đi
Một chiều nào anh đến với tôi
Một chiều nào anh nói với tôi
Ta yêu nhau tình ta thắm thiết
Đời cho không luyến tiếc
Tình xanh lên mắt biếc
Đỉnh núi vương mây
Xõa tóc ngang vai
Đời tiên lả lướt tháng ngày
Còn biết tìm đâu những ngày ấu thơ
Chiều còn mưa giăng giọng hát xa mờ
Rừng còn vi vu lời thầm tiếc nhớ
Đường cũ đi về bóng nhỏ buồn thêm
Đây chốn cô phòng
Đêm nay gió mưa về trong thành phố
Em thấy lạnh lùng
Thương anh chốn xa ngồi đan dùm áo.
Thuở môi em còn hồng
Tình yêu như con sông
Thuở môi em còn nồng
Tình anh cho mênh mông.
Chúng mình quen nhau bao lâu sao ngày vui quá trống
Giờ đây mình em đơn côi trên hè phố giữa bóng chiều đại lộ buồn
Tình yêu trở giấc cho em thầm gọi tên anh ngẩn ngơ hồn hoang vắng
Nhớ nhớ chiều nào có nhau nay mình đã xa mất rồi
Cớ sao anh vô tình để lòng em buồn thêm.