Yêu người như thế đó
Người bỏ người ra đi
Lời thề bay theo gió,
Gió ơi gió bay cao
Thôi từ nay còn nói năng gì.
Trong thế gian đang vui mừng đón xuân
Chắc nàng xuân năm nay đẹp bội phần
Ngắm rừng hoa mai đua nở tuyệt trần
Đổi hương thay phấn giữa đêm chờ tin báo xuân
Người ơi tôi kể lại chuyện xưa bao kỷ niệm êm ái lúc tuổi còn thơ
Nhà tôi sang nhà người em gái cách nhau con sông dài
Đuổi bướm hái hoa nàng cất tiếng ca bên tôi những chiều lộng gió
Kết hai mảnh hồn đã bao trăng tròn ngày mai đẹp hơn
Bao năm xuôi ngược khắp miền hành quân ngày đêm
Gian lao nhưng lòng vẫn nặng tình yêu núi sông
Cho nên nhiều khi biết người yêu nhớ
Trang thư vài câu làm tin thế thôi
Nàng hay trách hờn người tình biên ải
Bảo rằng vì ai nỡ đành nhạt phai
Một đêm trăng sáng, thương về ngập lòng đại dương mang sóng
Mình anh riêng bóng, xa xôi mịt mùng, bồi hồi ước mong
Dẫu cho người ra đi năm xưa đã dặn lòng
Quên đi niềm nhớ thương, quên đi lòng vấn vương
Nhưng đêm trăng vàng, tình cờ xuôi ngang lều vải, xin nhớ thương vài giây.
Tôi xin vào cuộc gian nan
Để được đi và được nghe những bước xa thị thành
Ngửa mặt nhìn trời khi rét mướt
Đêm đêm ngủ vùi bờ chân ướt vai sương
Siết chặt bàn tay thương sao đôi tay trần
Mang buồn vui thế nhân
Siết chặt bàn tay đêm vui có nhiều sao rơi
Tuy gần nhưng xa xôi.
Khi tôi sinh ra mang được ngay tiếng con nhà nghèo
Qua bao nhiêu năm không đổi thay lớn lên còn nghèo.
Luôn đi bên tôi như người tình thân thiết.
Công danh trong tay như cát bụi trên phố hè.
Tôi có người em, tuổi mộng vừa tròn
Vì chinh chiến ngược xuôi, ít về để hẹn hò
Nơi phố cũ bây giờ em có còn
Nhìn hoa rơi cuối đường rồi buồn riêng cho mình không.
Tôi đếm thời gian trên ngón tay
Buồn lên mắt gầy, hỏi lòng sao đắng cay
Bạn cũ có đứa ra đi buồn thiên thu
Đứa giàu sang bỏ bạn
Nhiều điều khác phơi bày thế gian