Thôi hết rồi người đã xa tôi
Quên hết lời thề ngày xa xôi
Quên đường xưa lối qua ngậm ngùi
Nghe thời gian bước đi bồi hồi
Hai ta cùng chung lối.
Trên đường đi về tình cờ tôi gặp em
Người con gái trên lầu cao sau hàng chậu hoa mười giờ
Hoa mười giờ nở, đỏ rực giờ thôi hồn chôn chân tôi đứng lặng câm
Lung linh màu mắt tóc mây vương nắng hạ
Tôi cứ mải mê nhìn nàng thẹn thùng bốn mắt nhìn nhau
Nàng cười như mơ để hồn tôi ngẩn ngơ
Yêu người như thế đó
Người bỏ người ra đi
Lời thề bay theo gió,
Gió ơi gió bay cao
Thôi từ nay còn nói năng gì.
Tím cả rừng chiều một chiều tan bóng xế
Khi gió cuốn đìu hiu tím chiều lên màu
Từ xưa có nàng vẫn đợi
Vẫn chờ trông ngóng mùa hoa tím rừng thu
Đèn hỏa châu thắp đỏ từng đêm biên giới xa xôi
Nhìn đèn châu giang, đi hoang tìm kỷ niệm
Hôm nao mình ly biệt, anh dặn dò rằng mai mốt anh về.
Tưởng anh quên, nên tôi nhắc ngày mai cuối tuần
Tôi theo tàu về thăm quê cũ, anh có nhắn gửi gì không anh
Tưởng anh quên, nên tôi nhắc kỷ niệm ngày xưa
Ta chung trường đi sớm về trưa, nấp bên hè đợi tạnh cơn mưa
Từ miền cao tôi thèm
Về thành phố xa hoa một vài hôm thăm nhà
Con đường nối tiếp xưa này đón chân tôi
Áo xanh đất đỏ nhuộm đầy bọc hành trang nhẹ bỗng trên tay
Sao lòng còn thương thương một người vừa bỏ rơi mình
Sao lòng còn thương thương một người dẫm nát con tim
Người trao kỷ niệm ngọt mềm làm tôi chết trong êm đềm
Để rồi phụ tôi người đi đi mãi cuối trời người ơi.
Hỏi rằng mùa hạ năm nay
Phương ấy có còn nhiều mây bay
Hoa nắng lung linh
Phượng rơi ngủ mơ trên vai em ngọc ngà
Kể từ ngày chia tay đôi nơi
Bạn bè còn mấy đứa nhắc tới
Em gái yêu ơi có còn nhặt hoa hay đã giã từ cuộc chơi.
Nhiều khi mơ ước đôi cánh nhỏ dịu hiền
Và xin gió mưa về làm chim sống giữa rừng
Để chân anh có mỏi ngọt ngào chim ca hát
Và khi anh nhớ nhà chim sẽ cất cánh đưa tin.