Em tìm về chân đê, chút hương thầm lá cỏ
Cánh dìu bay chấm nhỏ, chỗ xa kia gọi về
Rặng trâm bầu màu xanh, tàn cây giong bóng đỏ
Con kênh vài vạt cỏ, như đọng vào bát canh
Anh yêu em từ đó ngày anh đến phương này
Gặp nhau trong đêm trên đường qua khu phố
Bất chợt ai đâu ngờ những chuyện yêu trong đời
Chưa nói nên lời mà tha thiết em ơi.
Năm ấy xuân tươi mùa hoa bướm nắng đẹp gió hiền hòa
Một chàng thư sinh mãi tìm nguồn thơ đi giữa một rừng hoa
Tình xuân thắm nồng, ngàn hoa ánh hồng vườn đào rực rỡ đón xuân sang
Chợt nhìn gặp một ánh mắt giai nhân
Như tiên gián trần hiện ra giữa nắng vàng.
Lần tay đếm trăng đi nên biết được mùa đông
Rừng thông gió vi vu pha sắc lạnh tím lòng
Mùa em thương yêu anh mùa anh thương yêu em
Mùa năm xưa hai đứa đã xa nhau
Lời thương bay cao tình yêu xanh xao
Mến thương đêm đêm em khắc sầu trong nhớ buồn ơi là buồn
Về thăm chốn xưa nắng chiều quê nghiêng nghiêng vàng úa
Dòng sông lững lờ vẫn con đò ngày trước hẹn hò
Nhớ biết bao là nhớ, xa quê hương bỏ quê, bỏ làng
Kỷ niệm ơi ôm ấp khôn nguôi
Ai thấu lòng xao xuyến bùi ngùi
Đêm nao anh kể chuyện minh yêu nhau
Làm buồn em lắm biết không người yêu
Sao anh nói ra chi chuyện một quân nhân
Chuyện một quân nhân nhớ thương một lần.
Ngày nao em đến chơi tặng tôi một chiếc hình
Ghi nhớ ngày chúng mình vừa quen nhau
Năm tháng dài ngày sau ghi nhớ mãi
Hình em tóc ngang vai lược giắt với hoa cài
Nét mi cong viền khóe mắt u hoài
Khóe mắt u hoài làm xao xuyến lòng anh.
Chiều nay ghé chân về chốn xưa
Đếm bước cô đơn trên đường cũ
Bàng hoàng nhìn theo lá úa rơi
Gợi lại giây phút ấy hôm nao đã xa xôi.
Nhiều đêm nhớ anh thấy lòng u hoài
Vắng nhau một phút nhớ nhau lâu dài
Ôi đời sao quá đắng cay, người đi để nhớ từ đây
Thiếu anh lòng hoang vắng chiều nay
Đường tình nhiều khổ đau tôi biết chuyện người yêu thay lòng như đổi áo
Khi bước chân vào đời tôi trót yêu một người thề nguyện không đổi thay
Nào ngờ tình lẻ đôi, chia mỗi người một nơi tôi vội xa ngày ấy
Em khóc như nghẹn lời, tôi xót xa ngậm ngùi, nỗi lòng buồn cả đôi.