Tôi biết người em ở cạnh bên nhà
Cũng một đường trong lối xóm
Em kém tuổi tôi hình người gầy gầy
Và chuyện đời chưa biết lo.
Tình yêu đôi khi đến thật bất ngờ
Và đôi khi đến rất đơn sơ
Đời tươi như hoa hàm tiếu
Và trong xanh như dòng suối
Ngọt ngào như tiếng hôn môi
Nhiều khi mơ ước đi lạc vào thiên thai
Để theo Lưu Nguyễn xa biệt hẳn cõi đời
Tiên giới không xuân hạ thu đông
Bốn mùa hoa nở đào tiên dâng
Điện vút đài cao chín tầng
Đêm công viên buồn đơn côi
Ta xa nhau lâu lắm rồi
Đêm trăng soi buồn ghế đá
Nhạt nhoà trên hoa lá
Riêng có em mà thôi.
Đôi dòng tâm tư anh viết đêm nay mai gửi về cho người
Một người em thơ mà anh thường nhớ, ánh mắt chưa sầu vương
Qua mấy sơn khê hình em ngày ấy trao anh vẫn còn đây
Đêm đêm khi gió sang mùa với hình em yêu sưởi ấm lòng trai.
Trang nhật ký ghi chép tình trong đó
Có tình anh và cũng có tình em
Có từng đêm cùng chung phố tay mềm
Từng đêm ru giấc mộng, mặn nồng êm ấm bờ môi.
Ôm ấp tình yêu kỷ niệm còn đây
Đêm vắng bụi mưa anh lại làm thơ
Lập đông lạnh giá thân gầy
Mùi hương dạ lý trang đài
Cho chúng mình nụ hôn nồng cháy
Đường trần mang theo gió thổi vang muôn chiều bóng một người mình yêu
Người đẹp ngủ yên như gió biệt cành chim, biết đâu mà ngóng tìm
Tuổi mộng vừa lên khi máu chảy về tim anh ngỡ ngàng gặp em
Tình đầu chờ ghi tên người chưa kịp viết, nàng lặng thầm ra đi.
Tìm nhau trong kỷ niệm qua cánh thư xanh
Giấc mộng đầu chớm nở tha thiết ân tình
Đường trăng xưa từng in đôi bóng
Thời gian trôi còn chăng tên mình trên đá rêu phong.
Như cánh hoa trong thời loạn ly
Ai đem giông tố bao trùm thế hệ
Anh nếu thương cho một đời hoa
Thì xin giữ yên quê nhà.