Một lần lên xe hoa bao cuộc vui trả bạn bè
Một lần lên xe hoa sao lòng nghe quá não nề
Một lần lên xe hoa cuộc tình duyên đôi ta
Cầm bằng như mây trôi cuối chân trời tan theo gió.
Biết em sang giàu còn anh trắng tay
Đâu dám trèo cao tỏ bày cùng nàng
Dẫu em tỏ ra thương mến
Dẫu mình đi về chung lối
Em giang đầu anh cuối sông Tương
Rồi từng đêm từng đêm, tâm hồn thoáng u buồn
Mấy năm xa người thương
Và nhiều khi tình quên, vùi chôn bao kỷ niệm
Hằng ôm ấp trong tim
Thư này chị viết cho em từ ngày đi lấy chồng
Nghe thương nhớ ngập lòng
Quê mình giờ chị xa chắc là em buồn lắm
Thương những ngày vui qua.
Đường trần mang theo gió thổi vang muôn chiều bóng một người mình yêu
Người đẹp ngủ yên như gió biệt cành chim, biết đâu mà ngóng tìm
Tuổi mộng vừa lên khi máu chảy về tim anh ngỡ ngàng gặp em
Tình đầu chờ ghi tên người chưa kịp viết, nàng lặng thầm ra đi.
Tìm nhau trong kỷ niệm qua cánh thư xanh
Giấc mộng đầu chớm nở tha thiết ân tình
Đường trăng xưa từng in đôi bóng
Thời gian trôi còn chăng tên mình trên đá rêu phong.
Kể chuyện em nghe, anh em nói rằng biển khơi có cánh chim nhỏ xinh
Trong chiều hoang dại kéo nhau về đây đậu trên mũi tàu nhìn trời cao vun vút
Xanh xanh màu xanh nước trời để lòng anh mơ áo em ngày xưa
Thành phố xa rồi mưa có đi về làm người yêu đơn côi
Còn đâu mùa thu
Mặt hồ in nước bóng cô liêu
Lá vàng se kết
Đôi lòng chung hoà nhịp tình yêu.
Em nói rằng yêu nào kể giàu nghèo
Chỉ mong sao ta được mãi gần nhau
Nghèo mà yêu nhau mãi thôi
Nghèo mà ta luôn có đôi
Ước mơ đơn sơ vậy thôi!
Đường vào tình yêu qua mấy lối sông sâu
Đường vào tình yêu qua mấy nẻo nhịp cầu
Đường vào tình yêu qua biết mấy gian lao
Mình cùng dìu nhau cùng dìu nhau về bến