(Ngô Quốc Linh & Giáng Tiên)
Ngoéo tay nhau thề lòng không đổi lòng
Ngoéo tay nhau thề tình nghĩa mênh mong
Ví dù ông tơ hồng muốn cản ngăn đôi mình
Vững lòng xem tựa như không
Ngày xưa nhiều lần ta cùng nhau ước mơ tương lai ngày sau
Anh vẫn luôn mong lòng chung thủy chuyện ân tình
Dù cho tình yêu đôi ta chưa xuôi về bến
Hãy tin nơi lòng nhau.
Em mơ một vòng tay dìu nhau bao tháng ngày
Vì đời người tựa áng mây sợ nguồn vui chóng phai
Tuổi xuân sẽ không trở lại
Những chiều mưa thành phố bàn chân nghe bước mỏi qua lối xưa hẹn hò
Kỷ niệm xưa gọi tên gợi dậy bao nỗi niềm tận cùng vùng tiềm thức xa
Bờ hiên xưa trước nhà ngày nào chân bước vội dìu người vào tránh làn mưa
Nằm im cô đơn cho tâm tư quá bơ vơ một mình dừng chân vì người xưa đã thờ ơ.
Tôi yêu người như người đã yêu tôi khi bước chân vào đời
Tôi xa người như người đã xa tôi ân tình bấy nhiêu thôi
Đường ai nấy đi còn thương tiếc chi
Buồn dâng ướt mi lưu luyến mà làm gì
Những kỷ niệm ngày đầu khi ta quen nhau giờ tìm đâu.
Một lần yêu lừa dối chuyện dở dang tiếp nối
Đớn đau tim rã rời tình chôn theo lặng câm
Đành lòng mãi âm thầm đời quên nếm chua cay
Vẫn yêu thương đong đầy
Đêm nay mưa buồn lặng nghe mưa rơi xa vắng nghẹn ngào
Ngoài trời vẫn mưa, mưa rơi rơi trên lá, mưa lạnh giá tim ai
Tôi gặp anh bằng thao thức con tim giấc mơ vui tàn đêm
Tôi nhìn anh bằng đôi mắt trăng soi bằng ánh sao trên trời
Và đường vào tình yêu ôi đã bao lần khát khao
Tôi như con chim vươn cánh lướt mây chiều
Vì đã biết thương nhau nhặt cây cành khô héo xây tổ ấm tình yêu
Thấm thoắt một năm hè nay lại về
Sắp phải xa bạn lòng tôi tái tê
Ve kêu não nề, phượng rơi ngập lối
Trường xưa lớp cũ luyến nhớ đầy vơi.