Đơn Lạnh

Tôi gặp anh bằng thao thức con tim giấc mơ vui tàn đêm
Tôi nhìn anh bằng đôi mắt trăng soi bằng ánh sao trên trời
Và đường vào tình yêu ôi đã bao lần khát khao
Tôi như con chim vươn cánh lướt mây chiều
Vì đã biết thương nhau nhặt cây cành khô héo xây tổ ấm tình yêu

Chiều Trên Vỉa Hè

Chiều xuống vỉa hè, ôi thành phố đam mê
Mình tôi bước trên đường, sao bùi ngùi nhớ thương
Ngày tháng cứ trôi qua, thành phố vẫn xa hoa
Đói no vui buồn nợ trần ai.

Bóng Hình Năm Xưa

Từ nhiều năm qua tôi xa xứ xa người
Cuộc đời tha hương không phai bóng người thương
Từng chiêu mây bay tôi say ngắm chân trời
Hẹn ngày mai đây hai đứa mình bên nhau

Lá Thư Không Gửi

Đứng trước nhau ngại nói đường xa không thuận lối viết thư thay lời
Muốn viết câu hỏi thăm ai bao nỗi niềm vơi mà không quen người
Vẫn biêt vui đời lính ai không vương tâm tình
Giấy trắng nét mực xinh trăng lên xuyên qua mành
Không gian giăng mây thành cạn câu thương nhớ viết lên lời thơ

Người Nữ Đồng Đội

Tôi kể anh nghe câu chuyện tâm tình của đời chinh nhân
Đêm hành quân xưa tôi đã quen người em nữ quân nhân
Tuổi nàng vừa tròn, thơ ngây đôi chín tuổi tôi phong trần hơn
Bốn năm rừng sâu, bốn năm trên đồi núi
Mình gặp nhau đây lúc quê hương lửa dậy

Thương Tình Nhân

Nhắc đến tên em anh cảm thấy buồn
Những lúc cô đơn anh càng mến thương
Tâm tư biết ngỏ cùng ai, thức đêm mới biết đêm dài
Tình nhân em hỡi có hay.

Mùa Ve Sầu

Ngâm thơ:
Chiều xưa nắng nhạt lưng trời
Lời ca ân ái cho người ái ân
Bây giờ vai áo phong trần
Đường xa có nhớ cố nhân cuối trời