Tình Trong Khói Lửa

Vì quê hương anh xông pha gió sương
Bao la đêm nằm thao thức canh trường
Lòng thương thương khi anh nhớ đến em
Nghe hạt mưa tí tách nhẹ rơi bên thềm.

Chiều Biên Khu

Chiều nao anh đứng gác ngoài biên khu
Gió xa về dâng sương khói mịt mù
Đàn chim tung cánh bay về tổ ấm
Đêm xuống phai nhoà quê hương yêu dấu.

Bóng Hình Năm Xưa

Từ nhiều năm qua tôi xa xứ xa người
Cuộc đời tha hương không phai bóng người thương
Từng chiêu mây bay tôi say ngắm chân trời
Hẹn ngày mai đây hai đứa mình bên nhau

Mấy Độ Thu Về

Có những chiều thu vương nắng cuối thôn
Tiếng tiêu ai vọng đến thiết tha buồn
Man mác niềm vương vấn tình cố hương
Mối u hoài trầm tư khi chiều xuống.

Nỗi Buồn Hoa Phượng 2

Trót mang kiếp phượng đời cho nỗi buồn
Cảm ơn tình yêu cảm ơn người thương
Bài ca cung thứ ai hát lâm ly
Tiếc một thời chẳng nói gì
Đành lòng người ở người đi.

Hoa Tình Thương

Có một loài hoa không hương không sắc màu
Không tàn hay vàng úa
Hồn hoa hơn những cánh phong lan
Tươi hơn loài hoa cúc
Mặn mà hơn thuỷ tiên hay dạ lý.

Lá Thư Không Gửi

Đứng trước nhau ngại nói đường xa không thuận lối viết thư thay lời
Muốn viết câu hỏi thăm ai bao nỗi niềm vơi mà không quen người
Vẫn biêt vui đời lính ai không vương tâm tình
Giấy trắng nét mực xinh trăng lên xuyên qua mành
Không gian giăng mây thành cạn câu thương nhớ viết lên lời thơ

Người Nữ Đồng Đội

Tôi kể anh nghe câu chuyện tâm tình của đời chinh nhân
Đêm hành quân xưa tôi đã quen người em nữ quân nhân
Tuổi nàng vừa tròn, thơ ngây đôi chín tuổi tôi phong trần hơn
Bốn năm rừng sâu, bốn năm trên đồi núi
Mình gặp nhau đây lúc quê hương lửa dậy

Thương Tình Nhân

Nhắc đến tên em anh cảm thấy buồn
Những lúc cô đơn anh càng mến thương
Tâm tư biết ngỏ cùng ai, thức đêm mới biết đêm dài
Tình nhân em hỡi có hay.