Người Nữ Đồng Đội

Tôi kể anh nghe câu chuyện tâm tình của đời chinh nhân
Đêm hành quân xưa tôi đã quen người em nữ quân nhân
Tuổi nàng vừa tròn, thơ ngây đôi chín tuổi tôi phong trần hơn
Bốn năm rừng sâu, bốn năm trên đồi núi
Mình gặp nhau đây lúc quê hương lửa dậy

Thương Tình Nhân

Nhắc đến tên em anh cảm thấy buồn
Những lúc cô đơn anh càng mến thương
Tâm tư biết ngỏ cùng ai, thức đêm mới biết đêm dài
Tình nhân em hỡi có hay.

Mùa Ve Sầu

Ngâm thơ:
Chiều xưa nắng nhạt lưng trời
Lời ca ân ái cho người ái ân
Bây giờ vai áo phong trần
Đường xa có nhớ cố nhân cuối trời

Ngày Mai Nếu Em Lấy Chồng

Ngày mai nếu em lấy chồng
Ânn tình biết còn hay không
Lúc em bước vào xe hoa
Sống gần người ta thì ai đang xót xa
Ai sẽ buồn!! Và ai ai khóc thầm
Anh nghĩ gì không anh? Anh tiếc gì không anh
Hay coi tình lỡ chỉ là một hạt mưa trong khói mờ?

Thành Đô Ơi Giã Biệt

Còn đêm nay nữa mà thôi mai cách biệt nhau rồi
Cầm tay anh lần cuối tại sao em chẳng nói thương nhớ một lời thôi
Cười lên cho ấm phút chia phôi em ơi chớ sầu bi, anh đi nữa anh về
Một ngày hết não nề oán sầu
Thành đô mưa nắng lại có nhau.

Xin Anh Đừng Quên

Mai này ra đơn vị, đừng quên em nghe anh
Kẻo mưa buồn lối cũ, mưa ướt bước đơn hành
Khi nào ra chiến tuyến, nhớ thư về cho em
Nơi này em ước nguyện anh chiến đấu bình yên