Tuổi Trẻ Buồn

Đi tôi đưa anh đi xa thành phố này
Xa những con đường những con đường chằn chịt hôn mê
Đi tôi đưa anh đi xa những khu xóm lao động
Không ngó thấy màu trời xanh ngon.

Khi Ánh Chiều Buông

Chiều xuống khi ánh dương còn vương
Đàn chim mang đến bao niềm thương
Làn gió hiu hắt như gợi buồn
Vương vấn theo bao hồn Tha thiết khi chiều buông

Tuyệt Vời Bóng Tối

Về giữa cơn mê tình còn nhớ nhau hay đã quên lâu
Tay người dĩ vãng sao như vẫy chào bóng đêm khô sầu
Mắt dài thiên thu còn đứng trông theo
Đường nào bao la mà tình đi mãi
Xin cho tôi nhìn em, xin cho tôi một lần, thôi ngàn trùng chua cay

Cay Đắng

Anh đem về chôn lịm ngày thương đau
Khóc làm gì cho chua xót tình khổ đau
Khi yêu nhau tình sẽ đượm màu tươi thắm
Khi xa nhau để lòng chết trong đau thương

Ngày Về Thăm Nhau

Vượt đường xa sông núi về chốn xưa
Tuy cách xa nhau chưa được mấy mùa
Trên bến xe một chiều gió mưa
Nắm tay nhau dặn dò tiễn đưa
Đừng quên bao lời hứa.