Viết trang này, xin ghi chép lại ba mối tình một người
Chuyện người trai xếp bút thư phòng dâng tình cho núi sông
Vào thời nước loạn ly ngàn nơi, lòng trai ý say giúp quê hương này
Dấn thân đời lính khoác áo màu hoa, xa cách thành đô
Đêm nay em ngồi lặng yên nghe anh kể
Chuyện xưa bao năm lắng trong tim
Tình mình từ thuở đôi mươi
Mà ta chưa biết nên để lỡ duyên đời
Nghiêng nghiêng đôi nét mực xanh
Trong lưu bút ngày xanh em đã viết tặng tôi
Mộng đời còn có đêm nay,
Ta hò hẹn nhau đây, ôn lại chuyện chúng mình
Ngày ấy ân tình rạng rỡ lên ngôi
Dìu nhau cùng đi chung bước trong đời
Nụ cười tin yêu tươi màu vành môi
Đường đầy hoa lá duyên lành đẹp đôi
Thầm nghe trong gió tiếng ca bên trời hồn thấy chơi vơi.
Người ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm
Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ mơ vui là lúc ngàn đắng cay xé tâm hồn
Tàn đêm tôi khóc khi trời mưa buồn hắt hiu lòng mình thầm nhớ dĩ vãng
Đau thương từ lúc vừa bước chân vào đường yêu
Nếu em là cành hoa dạ lý đêm về anh đến gần bên hoa
Cho anh hưởng mùi hương tình ái bên em từng phút ngấy ngây
Nếu em là cành hoa hồng thắm anh tìm cành là ít gai
Mong gai đừng làm anh rướm máu cho anh hưởng mùi thơm ngạt ngào
Vọng về tim nghe đâu đây mới hôm nào
Ta vừa trao tiếng yêu nhau
Vọng về tim nghe gang thép sôi hờn
Tình hôm nay biết trao ai
Tóc mây dối chải và đàn thôi nâng phím
Sắt son mấy nổi giờ tình nhân biến đổi
Ân nghĩa cũng phai rồi đường trần chia muôn lối
Thương nhiều cũng thế thôi
Mỗi chiều chiều biển tím mênh mông
Cả tình yêu thăm thẳm đợi chờ
Ánh hào giăng mặt trời đi ngủ
Sóng đốt đèn đêm biển với thuyền
Lá xa cành héo sầu từ tuổi xanh
Anh bỏ đi rồi buồn lắm anh ơi
Đời người con gái một lần mất người yêu
Dang dở cuộc đời
Chỉ có một mình anh em thương trọn đời dù cách biệt ngàn nơi
Mưa rơi phố vắng bên đèn khuya hắt hiu đêm đêm em gọi tên
Hai mươi xuân tròn tình yêu anh gói trọn vào ba lô chiến đấu
Từ giã kinh thành một chiều loang nắng
Vai súng lên đường đi xây tình thương.
Ta trót mang tên làm người
Nhìn nhân gian đen thay trắng
Tiền mua danh đổi bạn
Nên nực cười rượu uống không vơi
Niềm cay đắng xạm môi