Sao anh không hẹn dù mưa nguồn trút lá
Lạnh không gian nhưng không lạnh tình ta
Tay trong tay tươi cười ưom nắng chan hoà
Đường hoa bướm em đi.
Lòng tôi nhớ thương hoài
Năm ấy giữa mùa đào hoa đua nở
Em chưa biết ưu tư
Anh còn niên thiếu phút giây như bài thơ
Nếu dở dang rồi xin đừng thương tiếc người ơi
Nếu dở dang rồi xin đừng tìm mối tình tôi
Ngại ngùng đêm sương nẻo đời lạc bước canh trường
Gặp nhau ngỡ ngàng tình đầu sao mãi còn vương
Thôi đã xa nhau rồi
kể từ đêm nay
Từ con đường cỏ lá me rơi
Qua dòng sông rất đẹp
Đưa tiễn em qua cầu
Cầu sang sông bao nhiêu nhịp
Em sầu bao nhiêu
Ta trót mang tên làm người
Nhìn nhân gian đen thay trắng
Tiền mua danh đổi bạn
Nên nực cười rượu uống không vơi
Niềm cay đắng xạm môi
Đâu có thể phai mờ kỷ niệm tuổi thơ
Đâu có thể phai mờ
Cho ta còn đó chút ngây thơ
Đến mãi bây giờ
Nhớ hoài hoa bí vàng của tuổi thơ
Nhớ hoài con bướm vàng thời mộng mơ
Lòng thầm xui, tôi nhớ người yêu đêm nay buồn sao là buồn
Thương quá là thương khi anh tìm lo tuổi đời
Còn nhớ ngày xưa em thích hoa màu tím với mắt buồn trời đêm.
Yêu nhau ai có ngờ tình yêu chóng tàn
Bâng khuâng tôi bảo lòng tôi cố quên em
Cô đơn mình tôi khóc thầm
Hồn dậy lên mênh mang niềm nhung nhớ
Đường vào mơ anh hay thường đưa đón
Đã xa rồi đã lỡ xa rồi mà còn nhớ khôn nguôi
Tôi đếm thời gian trên ngón tay
Buồn lên mắt gầy, hỏi lòng sao đắng cay
Bạn cũ có đứa ra đi buồn thiên thu
Đứa giàu sang bỏ bạn
Nhiều điều khác phơi bày thế gian
Mưa rừng ơi! Mưa rừng
Hạt mưa nhớ ai mưa triền miên
Phải chăng mưa buồn vì tình đời
Mưa sầu vì lòng người duyên kiếp không lâu