Mình tôi lang thang trong đêm
Qua từng ngõ hẹp tìm tình yêu cho tình yêu
Tìm ai trong khi đêm nay
Tôi là cuối cùng người còn đi giữ phố phường.
Đang lúc nửa đêm tôi đánh mất người yêu
Có ai tìm thấy nhớ xin mang trả dùm
Người ấy của tôi thường hay đón mộng ngoài trời
Chạy theo tiếng gọi một người chẳng xót thương gì tôi
Anh nói rằng anh sẽ về thăm quê miền trung
Dù năm tháng dài đường xa lạnh lùng
Dòng sông hương còn trôi, vừng trăng xưa còn soi
Sao không thấy anh về thăm anh ơi
Lỡ yêu rồi sao không thành duyên nợ
Hai hướng đời nên cúi mặt làm ngơ
Nhưng hôm nay đối diện, thật chẳng ai ngờ
Đường dĩ vãng vẫn còn ôm nhung nhớ
Sao em nỡ đành, nỡ đành quay mặt ơ thờ
Để tình ta như giấc mơ
Gặp em trong quán nhỏ, bên kia mưa giông dài
Mắt xanh vương màu nhớ, khi xuân về sớm mai
Em ngồi đan áo rét mưa tuôn suối dạt bờ
Hoa ven đồi nở trắng như mùa nào trong thơ
Cười như tràng pháo cưới, cười như rừng thác đổ
Cười sao trời che tối cho nhân gian thêm bồi hồi
Kìa ai còn đang nổi trôi, ai còn đang đắm đuối
Ai còn tính ngược xuôi, thôi chớ tin ở lòng người
Hãy lắng nghe chuỗi cười còn vang giữa cuộc đời
Đêm ngoại ô từng cơn gió đưa về
Màn đêm lạnh lẽo nhấp nhô bóng người đi
Hỏa châu soi sáng xuyên vào mái tranh
Như ánh trăng thanh huyền mơ
Ghi lại đây quá khứ trong đời đã qua một lần
Yêu nhau thuở ban đầu tôi vừa tròn trăng
Ép cánh hoa yêu ép vào bìa thư xanh
Viết thăm đôi hàng người em tôi mến thương
Cùng chung mái trường xưa với bao nhiêu ân tình
Của thời niên thiếu xin nhớ mang theo theo kỷ niệm vào đời
Một lần yêu nhau thương đau dang dở
bao nhiêu kỷ niệm còn ghi sâu vào tim
Nhớ lúc tiễn đưa đôi ta đứng bồi hồi
Suy tư nhìn không nói tạ từ trong luyến thương
Tháng ngày dần trôi cuộc đời trai chinh chiến muôn phương bước đường xa
Tìm về nơi đây thăm em thì nghe nói nàng đã khoác nâu sòng
Vì tình nước bao lần lệ hoen mi, từng đêm nghe xót xa thương cho dân mình
Giọt buồn còn rơi rơi trên lưng non sông yêu dấu, những giọt buồn quê hương