Mắt em sao đượm buồn, vì chuyện tình dở dang
Mắt em sao đượm buồn, vì lời thề đã tan
Lệ rơi cho thấm ướt mi sầu
Lệ rơi mang chua xót cho nhau
Lệ rơi cho tan nát tim đau
Còn gì nữa đâu để oán trách nhau mai sau
Thời gian lướt qua mau, sao người còn hững hờ
Mình quen đã bao lâu, sao người còn lặng lẽ
Đường mây cánh chim bay, xin tình đừng bước dài
Niềm yêu đã lên ngôi, cho mộng được tròn vơi
Anh ở khu rừng này với tiền đồn chơi vơi heo hút
Hàng dây kẽm gai bôi xóa cuộc đời thơ ấu sau lưng
Từng hàng lô cốt nằm xuôi theo quốc lộ làm vắng bóng địch quân
Phiên gác đầu tiên anh nghe như chiều về
Tàn úa trên đầu núi mang vành khăn sô.
À ơi em ngủ đi !
Cho anh tìm mùa thu vướng mi
Khi bên thềm trăng theo gió về
Nhè nhẹ vuốt má em
Gió về miền xuôi anh đưa em cuối nẻo cuối đường
Gió đầu non gió lọt đầu ghềnh
Đường em đi đường nở hoa khắp luống cày
Trên đường em đi đường nở hoa khắp chiến trường
Xa xôi cách trở đã lâu lắm rồi nay mới về thăm em
Ba lô mang nặng hành trang kỷ niệm của thời chinh chiến miền xa
Thời gian đi qua anh ước rằng được một lần
Được một lần về phép thăm em
Dìu em đi phố đợi chờ em lúc tan trường.
Giọt mưa chiều nay hay là nước mắt em
Giọt mưa chiều nay hay là tiếng hát em
Tiếng hát nức nở của con tim,
Tiếng hát đau khổ kiếp cô đơn,
Buồn như tiếng mưa chiều
Nhìn người yêu khóc, tôi ngỡ cô đơn lạnh lùng
Nhìn người yêu khóc, nước mắt long lanh ngại ngùng
Một chiều hạ nắng anh đến thăm em ngày qua
Nước mắt chảy thành sông sâu buốt giá
Cho tim nồng tựa cây khô úa lá,
Mắt lệ đầy đã giết chết tim ta
Đà Lạt trường tôi nay đã xa rồi
Đà Lạt ngày xưa khắc trong lòng tôi
Bao năm vẫn nhớ lời thề sông núi
Mong sao yên bình muôn nơi
Xứng đáng sống đời trai.
Thôi em đừng khóc than làm gì
Thôi em ta nào đâu đã chia ly
Nếu ta đã biết thương yêu qua mau
Ta đã biết hôm nay xa nhau
Thì đâu có những phút giây u sầu này