Từ xa tôi về phép hai mươi bốn giờ
Tìm người thương trong người thương
Chân nghe quen từng viên sỏi đường nhà
Chiều nghiêng nghiêng nắng đổ
Và người yêu đứng chờ ngoài đầu ngõ bao giờ.
Sau bao ngày đi chinh chiến
Tôi trở về thăm xóm đạo vẫn âm thầm
Trên con đường này ngày xưa ai đón ai đưa
Ngờ đâu duyên chẳng chung đầu
Đành để hai đứa hai nơi
Anh đi giết thù để lại giây phút xa em
Người đi mãi đi để chết người ở lại
Ngâm thơ:
Nếu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trời đau khổ giết yêu đương
Người xa xăm quá tôi buồn lắm
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
Bạn bè xa nhau, chưa bao lần gặp lại
Kỷ niệm ngày xưa, sao nói hết cho vừa
Anh ở phương xa, em người nơi xứ lạ
Cuộc đời đổi thay, cho mình thương nhớ ai.
Còn đâu nữa mà mong
Thuyền đã tách bến xuôi theo dòng
Người ra đi có hay chăng?
Lòng ai đang luống băn khoăn
Tình ai đang rối tơ tằm
Xa rồi, mình xa nhau từ đó, em có buồn không em ?
Xa rồi, còn đâu phút bên nhau như ngày tháng năm nào
Chuyện tình của ta như dòng nước bao la
Ngày lại ngày qua yêu em nhiều hơn nữa
Câu hứa ngày xưa nay đành xin gửi lại
Anh chắc sẽ buồn vì tình ta chưa xóa mờ
Cúc mai tươi cười xuân đã về rồi xuân biết cho lòng tôi
Từ lúc chia phôi mấy năm qua rồi mà vẫn nhớ thương hoài
Nhớ thương một người từng xông pha trận tuyến
Từng qua bao nguy biến để gìn giữ quê hương
Cho đời vui với yêu thương đón xuân mừng năm mới còn riêng tôi u buồn
Anh có hay mùa mưa về không anh?
Mưa trắng đêm buồn hắt hiu bên mành
Nhớ xưa chúng mình chuyện trò ngồi âu yếm nhìn gió mưa trên lá cành
Xuân về trên đất mẹ
Với anh lính nơi đồn xa
Rộn ràng đợi mùa xuân sang
Vui xuân ba ngày phép
Thương nhớ lắm xuân ơi
Tôi nhớ ngày đầu xuân khi một mình đi lễ chùa
Gặp người trai áo chiến ấy chưa hề quen biết sơ
Chàng đã chúc nhiều may cho hạnh phúc suốt năm này
Cho ước muốn không còn là mộng đến mãi trong mơ