Ai bảo yêu để trăm thương ngàn nhớ
Nẻo yêu đương ai biết đâu bao giờ
Cuộc phân ly mai rồi sẽ qua mau
Thôi đừng buồn em nhé.
Cô xuân ơi mùa xuân mới nay về mai vàng kết tên cô
Nhưng trong tôi cô là mãi muôn đời mùa xuân tôi thầm nhớ
Tôi yêu cô dù biết cô xuân lớn hơn tôi
Đôi khi tôi định nói nhưng lại thấy bồi hồi
Vì hoa kia mặn mà như xuân thắm bướm non nghe ngại ngùng.
Ngại gì em ơi khi anh là lính trận chiến trường da cháy nắng
Ngại gì anh ơi khi em hằng thương nhớ dẫu năm đợi tháng chờ
Tình mình mai sau dù rằng nhiều thương đau
Vẫn không bao giờ làm duyên ta cách trở
Đời còn gian lao niềm vui chưa được trao và còn xa cách nhau
Gởi cho em mấy lời
Lần đầu em ơi ngỡ ngàng anh chẳng dám
Viết cho em bao lời âu yếm
Dẫu trong tim âm thầm anh gọi tên em
Đã qua mấy canh không ngủ vì em nhớ anh
Nửa đêm nhớ anh em nằm thao thức bên mành
Em mong tin anh tin từ tiền tuyến xa xôi
Thương người tuổi lấp đôi mươi
Tay ôm cây súng dựng xây cuộc đời.
Đêm nay em viết thư vài dòng để gửi người biên khu
Mong chim mong gió trao tình này dịu như ánh trăng thu
Còn tình nào lưu luyến còn tình nào xao xuyến
Còn tình nào trìu mến như vui bên mái hiên
Còn tình chan chứa còn tình nào êm ấm
Bằng tình mình đẹp đôi.
Chúng mình quen nhau bốn tuần
Yêu nhau hai tháng xa nhau một năm trời
Những ngày anh xa vắng em
Trời không sắc xanh tuôn lá úa lìa cành
Đường vào tình yêu năm xưa có anh và tôi bên nhau kết nên chuyện đời
Những chiều loan nắng bước vào công viên dìu nhau đi trong luyến thương
Giờ người ra đi để vạn lần thương cho ai đã yêu
Khi yêu biết đâu ngày mai đến khi xa rồi lối mộng đìu hiu.
Những ngày anh đi khỏi ai dìu em qua phố nhỏ
Cho em bước lên thiên đường
Lồng lộng thương yêu bỏ rong chơi anh bước chân vào đời lời chưa nói
Nên em hay hờn dỗi
Tiễn nhau đi chiều đã phai rồi
Nói bao nhiêu lời cũng chưa vơi
Vì tình thương niềm nhớ khôn nguôi
Thì trong giờ phút chia tay
Lòng ta sầu vương trăm mối.