Những ngày anh đi khỏi ai dìu em qua phố nhỏ
Cho em bước lên thiên đường
Lồng lộng thương yêu bỏ rong chơi anh bước chân vào đời lời chưa nói
Nên em hay hờn dỗi
Tiễn nhau đi chiều đã phai rồi
Nói bao nhiêu lời cũng chưa vơi
Vì tình thương niềm nhớ khôn nguôi
Thì trong giờ phút chia tay
Lòng ta sầu vương trăm mối.
Sao anh nỡ để buồn lòng cho em
Những gì kỷ niệm ấm êm
Thì nay thành giá buốt thương đau thấm vào tim.
Em đã bỏ bao tháng ngày qua nhà anh học nhạc mong trở thành ca sĩ
Nắn nót anh đàn theo khen tiếng ca êm đềm chắc là mộng phải thành
Nhạc anh đàn em hát lâu ngày như hợp ý lưu luyến phải lòng nhau
Ôi giấc mơ đẹp quá lúc ta chung cuộc sống hy vọng có tương lai
Mấy năm miệt mài
Đường hành quân đêm ngày giấc ngủ hao mòn
Từ miền xa xôi dấu chân khắp nẻo
Sông hồ đã quen tên đồng bằng in dấu giày
Có người con gái tuổi mới lớn ươm đầy mộng với mơ
Nàng yêu hoa hoa vông vang trắng như màu trắng tâm hồn
Chiều chưa qua nàng hay thơ thẫn ngồi soi bóng nước hồ trong
Lặng nhìn hoa mà nghe hồn man mác
Nhớ thương một bóng người xa.
Người xưa viết truyện người sau ngậm ngùi thương tiếc xa vời
Đời người con gái nổi trôi vì số kiếp bởi trót là giai nhân
Trời xanh kia bao nỡ ghét ghen chi đời hoa một đời hoa bạc mệnh
Sớm nở nhưng tối tàn theo thời gian quên lãng để chôn vào hư vô.
Quen nhau đã lâu mà mình chưa lần nói
Hai tiếng thôi em, hai tiếng ngọt bờ môi
Nói đi sao ngại ngùng để ngày mai xa cách muôn trùng
Đường đời trăm nghìn lối màu hoa sao tím nhạt
Đến mai đây còn gì đường tình yêu sao không lối đi
Em nói đi em tiếng yêu thương ngọt ngào
Sẽ trao nhau nụ cười cho niềm tin ta ở mai sau.
Suốt đời vì nhau