Cùng trang cùng lứa chúng tôi cùng đơn vị thương mến nhau chung một toán
Giã từ Sài Gòn yêu nửa đêm tâm sự lính mơ kiếp tha hương đồng hành
Vui chung cuộc hành trình phong sương chưa lần bước ba tháng dài được là bao
Hỏi em em lại khóc bàn tay đan níu lại xin thời gian chưa qua mau
Buông khói gây thơ tôi kể người nghe một chuyện tâm tình
Nửa đêm giá lạnh bỗng nghe ấm một tình thương trong tim
Sương rớt trên vai qua ngõ hồn trai vào lòng đêm dài
Gác súng biên thùy một cơn gió buốt khơi chuyện ngày qua
Ai cho tôi tình yêu của ngày thơ ngày mộng
Tôi xin dâng vòng tay mở rộng
Và đón người đi vào tim tôi
Bằng môi trên bờ môi
Ta xa rồi em nhé, đường em, em cứ vui
Đừng về bên gác trọ, để mặc tôi với đời
Em đi thật xa, quên hết chuyện ngày qua
Ở đây dù mưa gió, một mình tôi sẽ đi qua.
Đường thương đau đày ải nhân gian ai chưa qua chưa phải là người
Trong thói đời, cười ra nước mắt
Xưa trắng tay gọi tên bằng hữu giờ giàu sang quên kẻ tâm giao
Còn gian dối cho nhau.
Tôi quen biết anh giữa một đêm thật tình cờ
Sân ga vắng thưa người và ngoài kia vẫn mưa rơi
Tình chưa thành lời vì còn ngại tình gian dối
Rồi ta đã quen nhau và cho nhau phút hẹn hò
Chiều nhìn ra đầu ngõ
Dâng dâng niềm tưởng nhớ dáng xinh xinh một người
Được nghỉ năm ngày phép
Mất hai hôm làm quen em mới cho mình biết tên
Cuộc đời chinh chiến quanh năm dưới bưng biền
Thì gót liễu mong manh làm sao bước song hành
Anh chỉ e ngại gió lay nụ tầm xuân vừa hé
Những ngày xa quê hương là những ngày mang đau thương
Một ngày xa quê hương là một ngày mang đau khổ
Một ngày không nắng ấm và một ngày không mưa rào
Một ngày thiếu hơi thở của đồng cỏ nước Việt Nam.
Những ngày chưa nhập ngũ
Anh hay dắt em về vùng ngoại ô có cỏ bông may
Ở đây êm vắng thưa người, còn ta với trời
Thời gian vào đêm, rừng sao là nến
Khói sương giăng lối cỏ quen.
Đường trơn lầy trắc trở trên miền đất lạ đêm di hành chưa qua
Hồn dâng thiết tha thương em người phố nhỏ
Hơn một lần mưa đổ nẻo đường tình biết nguôi sao.