Cánh Thư Người Lính

Lê đôi bước chân đã rã mòn khắp quê hương
Vui áo nhà binh chưa có lần đối diện người thương
Ngại mình còn kiếp phong sương
Nhiều khi anh cũng muốn tỏ tường
Chút tâm tình người lính biên cương.

Trai Thời Loạn

Ta đối mặt với cuộc đời gian lao
Đời lính vui bên những chiến hào
Thân lính quèn nào dám mơ cao
Ba năm say vai áo đã bạc màu
Mơ một ngày chinh chiến qua mau.

Nếu Em Đã Biết

Thôi em đừng khóc than làm gì
Thôi em ta nào đâu đã chia ly
Nếu ta đã biết thương yêu qua mau
Ta đã biết hôm nay xa nhau
Thì đâu có những phút giây u sầu này

Ru Ta Ru Đời

Sao ngồi đây nhìn nhau
Thở than rét mướt bơ vơ
Đời đã trôi sông dạt bờ
Người đã phôi pha đợi chờ
Lạc dấu chân thì quá khứ

Chôn Vùi Tâm Sự

Em đã xa rồi còn thương còn nhớ gì
Duyên đã không thành bến mộng lưu luyến chi
Người đi pháo đỏ nhuộm đường
Còn ai gió bạc dặm trường
Ai chờ ai cuối sông Tương.

Viết Trên Cao

Từ thủa chào đời trong nôi niềm thương mở ngỏ
Nghe bùi ngùi giọng hát ca dao
Tuổi hoa niên lớn lên đã biết buồn cảnh tượng hôm nay
Nên truất phế thơ ngây hai mươi năm ngày mơ ngày mộng.

Vùng Quê Tương Lai

Mình gặp nhau trong đêm nay thôi
Sớm ngày mai anh xa em rồi
Chúng mình trả lại ngày vui
Giã từ bao đam mê trong đời
Gọi anh gọi em
Ngỡ ngàng lệ rưng đường đêm
Ngẩn ngơ tình nước đôi miền.

Dạ Sầu

Hết rồi người ấy đã xa ta
Những ngày vui cũng theo qua
Như buốt tim ta suốt đời
Hết rồi lời hứa trên đôi môi
Mối tình ta vẫn đơn côi lỡ rồi.

Đêm Tâm Giao

Quán đã khuya rồi sao anh còn ngồi đây bên ly cà phê đắng
Bên khói thuốc mờ bay anh ưu tư gì đây
Trong quán buồn đêm nay.