Những đồi hoa sim ôi những đồi hoa sim tím chiều hoang biền biệt
Vào chuyện ngày xưa nàng yêu hoa sim tím khi còn tóc búi vai
Mấy lúc xông pha ngoài trận tuyến ai hẹn được ngày về
Rồi một chiều mây bay từ nơi chiến trường Đông Bắc đó
Lần ghé về thăm xóm hoàng hôn tắt sau đồi.
Tôi từ nơi rừng sâu, đèo cao gió sầu
Vắng xa từ lâu phố thị đèn màu
Tìm về trong cơn khát khao
Những cuộc vui thuở nào mà lần đi quên từ giã.
Đêm đêm ngủ mùi hương, mùi hoa sứ nhà nàng
Hương nồng hoa tình ái, đậm đà gây nhớ gọi tên
Nhà nàng cách gần bên, giàn hoa sứ ranh vườn
Nhìn sang trộm nhớ thương thầm, mơ ngày mai lứa đôi.
Nhớ gì không anh tiếc gì không anh
Khi trăng xế mành, nhìn làn mây trôi sao tôi thương và nhớ anh
Nhớ ngày hôm nao những chiều bên nhau
Ven rừng thu vắng anh kể tôi nghe bao câu chuyện mình ngày sau.
Anh kết vương miện hơn một nghìn ngày bằng màu hoa chinh chiến
Anh bắt hỏa châu đêm soi nơi tuyến đầu làm ánh sáng hoa đăng
Và gom muôn tiếng súng nhân đạo đêm ngày làm thành trăm dây pháo
Anh rút màu tơ xanh mây dệt may áo dâu
Ôi màu xanh ái ân muôn đời dành cho em.
Người đi đi ngoài phố, chiều nắng tắt bên song
Người đi đi ngoài phố, bóng dáng xưa êm đềm
Thành ghế đá chiều công viên
Ngày xưa, ngày xưa, ngày xưa đã hết rồi
* Theo TNCD 319, chia câu song ca phiên bản Như Quỳnh ft Thế Sơn
Đừng lừa dối nhau, đừng nói yêu khi ta gần nhau
Đừng lừa dối nhau vì biết đâu tin nơi tình yêu
Hãy giữ lấy hồn ta đừng cho ước mơ gọi lòng say sưa
Thấy khi đôi vai kề, chắc đâu duyên thề mà mơ
Đã từ lâu tôi vẫn thường trong bóng đêm
Mang nỗi buồn không biết tên
Tôi đã thầm thề mây hẹn gió.
Tôi muốn lánh xa chuyện đời
Tôi muốn quên đi loài người
Tôi ước mơ trong cuộc đời không có đàn bà.
Đừng trách nhau em ơi
Đớn đau nhiều lắm rồi
Tình duyên ta từng nửa đời
Mấy khi ta được yên vui