Chờ em trên đồi vắng sương xuống lạnh vai gầy
Hàng thông xanh đợi nắng như anh nhớ mong em
Càng tha thiết ban đầu giờ đây mới thêm sầu
Gặp nhau chi ngày ấy nay mới nhiều xót xa
Mai này em bước sang ngang còn tôi quay mặt ngỡ ngàng
Pháo hồng tiễn bước em đi lòng tôi buồn như xác pháo
Mai này em bước sang ngang tình yêu đâu ngờ phũ phàng
Thư tình nay biết gửi ai hay chỉ viết riêng mình ta
Đêm thơm như một dòng sữa
Lũ chúng em êm đềm rủ nhau ra trước nhà
Hiu hiu hương tự ngàn xa, bỗng quay về
Dạt dào trên hè, ngoài trời khuya
Đời còn nhiều gian dối nên đôi ta còn nghìn muôn xót xa
Đời còn lắm mơ hoa, thì câu duyên kiếp ngục tối giam tù
Đời còn nhiều gian trá nước da ngọc ngà lại tô phấn hoa
Nên thêm lần gian dối ngỡ mình cũng vẫn thế mà thôi
Người bỗng trở thành vì sao Bắc Đẩu
Lẻ loi tinh cầu đêm đen không dấu
Một tối chớm hè đạn pháo chuyển mưa
Cây Cầu Ga nhỏ anh qua anh qua.
Chiều buồn mưa không rơi
Nhưng ướt hai phương trời
Em khóc trong ngày cưới.
Nhớ nhớ nhau làm gì càng thêm đau đớn
Ái ân bây giờ nhạt màu son phấn
Những câu ân cần chìm vào hư không theo hình bóng
Gọi nhau giữa đôi bàn tay, gọi nhau những đêm thật dài
Goi nhau đến bao giờ thôi tâm tư bồi hồi nghẹn ngào đôi môi
Người vui lúc ta lệ rơi người say lúc ta ngậm ngùi
Người quên lúc ta lẻ loi thương đau vời vợi khóc hận suốt đời
Biết đến ngày nào mình còn lê bước lang thang nhìn lá rơi trên hè chiều
Đã mấy chiều rồi, buồn nào không cánh, bay cao, giọt nắng rưng rưng cả trời
Buồn vương gót hoa, buồn như tiếng ca lạt lõng
Ru say vào hồn mình ta với ta một bóng ưu tư nặng đầy
Thành ra con đường hun hút chân mây
Sài gòn thương yêu thương biết bao nhiêu mà nay xa lắm
Sài gòn thương yêu thươnng biết bao nhiêu những ngày đã qua đã xa vời quá
Mộng về quanh tôi trong giấc mơ thôi biển ngăn núi chắn
Từng ngày em ơi trong trái tim tôi biết rằng vẫn yêu vẫn thương ngàn năm