Anh vẫn đi về qua ngõ nhà em,
Chân bước ngập ngừng đầy vơi nỗi niềm,
Thương thầm ai ở bên hiên,
Tóc thề buông xoã vai mềm,
Em vốn dòng gia giáo ngoan hiền.
Anh vẫn đi về con ngõ tình yêu,
Chưa dám trao lời vì anh quá nghèo,
Thư tình tha thiết bao nhiêu,
Muốn gửi ai ấy một điều,
Em chối bỏ thêm khổ đau nhiều.