Mùa Hoa Tuyết

Chậu kiểng hôm qua nay ai thế cây màu lá ngà,
Và tuyết đâu rơi trên cành thông lá ngọn đông phong,
Kìa muôn tinh tú như ai hát từ quãng cao,
Nơi nơi sáng ngời ánh sao giăng mắc khoe ngàn sắc màu.

Chợt nhớ ra ngay mùa hoa tuyết năm xưa đã về,
Ngày lễ Noel nhưng đồn xa khó về thăm em,
Chạnh khơi thương nhớ em anh giữa mùa giáng sinh,
Bơ vơ ngóng người chiến binh chắc em anh đang cầu kinh.

Nửa Đêm Khấn Hứa

Trọn đêm nhớ anh chuyện xưa anh hay thường hứa,
Anh hẹn chờ nhau cùng đi dâng lễ nửa đêm,
Thầm mong ngày ấy đến với em thật nhanh sánh bước đi cùng anh,
Có ai đâu ngờ giờ phút cuối em chờ nhưng anh quen hẹn rồi.

Và khi lễ tan mượn chi anh em lại tới,
Em giận hờn anh làm thinh không nói nửa câu,
Mừng sinh nhật Chúa áo mới may vừa xong xếp cất anh buồn không,
Để em thôi buồn và nước mắt thôi tuôn hứa anh đền mùa sau.

Trên Bốn Vùng Chiến Thuật

Tôi thường đi đó đây,
Bùn đen in dấu giày,
Lửa thù no đôi mắt,
Chân nghe lạ từng khu chiến thuật,
Áo đường xa không ấm gió phương xa,
Nghìn đêm vắng nhà.

Mây mù trên núi cao,
Rừng sương che lối vào,
Đồng ruộng mênh mông nước,
Đêm đêm nằm đường ngăn bước thù,
Áo nhà binh thương lính, lính thương quê,
Vì đời mà đi.

Mùa Đông Về Chưa Em

Mùa đông về chưa em sao mây sáng đã giăng lưng trời,
Mùa đông về chưa anh cho em nhớ ngày xưa chúng ta,
Ngày xưa giữa ngày băng giá hai đứa mình có nhau quên đi ngày giá băng,
Hôm nay trời vào đông một mình em lạnh đầy một mình em nhớ anh.

Ngày xưa trời hay mưa cho anh ngắm mắt em vương buồn,
Ngày xưa trời giăng mây cho anh nhớ một vùng tóc bay,
Ngày ấy mỗi lần em hát tiếng hát buồn vút cao ru anh vào đắm say,
Lên ta thường dặn nhau đừng giận nhau một ngày và đừng dối lừa nhau.

Đêm Trên Đỉnh Sầu

Ngày tháng qua dần tôi đi chinh chiến,
Từ khi quê hương thống khổ,
Gót mòn phong sương từ mùa đông sang hạ,
Trên cao nguyên lửa loạn hãi hùng,
Chiến trường là huyền ca chinh chiến.

Vọng gác đêm trường bâng khuâng tôi nhớ,
Ngày chia tay em gái nhỏ,
Đếm thời gian trôi từ ngày ra đơn vị,
Tôi bôn ba khắp miền chiến thuật,
Chưa một lần về thăm phố phường.

Đêm Dài Chiến Tuyến

Một đêm dài nhớ em,
Một đêm dài trắng đêm,
Nhìn sao rừng nhớ em,
Nhìn núi đồi thấy em,
Người em yêu trọn đời.

Từ khi mình biết nhau,
Đời ta đẹp biết bao,
Giờ vui đời chiến binh,
Bạn anh là gió sương,
Quê anh là muôn phương.

Không Bao Giờ Ngăn Cách

Anh về với em rồi mai lại đi,
Đường xa mang theo bao nhiêu tình ý,
Viết tên người yêu trên ba lô nặng trĩu,
Đêm quân hành dừng chân đồi hoa tím,
Nhớ xưa đôi mình hẹn nhau mà sao sáng đâu bằng đôi mắt em.

Hai Mươi Năm Tình Đẹp Mùa Chôm Chôm

20 năm qua tình mùa chôm chôm vẫn đẹp,
Cô gái Vĩnh Long vẫn đẹp như màu xanh nước Cửu Long,
Đẹp như em ca câu vọng cổ thắm nồng duyên thuỷ chung,
Ngọt ngào như trái chôm chôm.

Em ơi em ơi một mùa chôm chôm nhớ đời,
Em đứng dưới xe mỉm cười mà lòng anh đã đổi ngôi,
Tình ta 20 năm từ đây chẳng rời nhau phút giây,
Cùng chôm chôm thắm tươi hoài.

Nhớ Mùa Hoa Tím

Nhớ Thu nào qua mấy mùa hoa,
Mơ bóng dáng năm xưa xa mờ,
Chiều chiều tìm trong tia nắng phai,
Gửi về nơi chân mây cuối trời,
Bao buồn vui giữa mùa hoa tím.

Phút ban đầu khi mới gặp nhau,
Ôi! muốn nói nhưng sao nghẹn lời,
Tình cờ quen nhau qua phút giây,
Mộng đời dệt thành thơ bất ngờ,
Xa dù xa hẹn đừng quên nhau.

Máu Chảy Về Tim

Anh có nghe tình xưa đã rộn ràng,
Trên cây cỏ trên ruộng đồng lúa trổ bông,
Cây Dong ở đầu đường, cây Ô Môi ở trường làng,
Cũng trổ bông đỏ rưng rưng.

Anh biết không tiếng ê a của trẻ thơ,
Phải ngập ngừng vì tiếng súng hằng đêm,
Mẹ già cũng nức nở không nguyện cầu trọn câu kinh,
Đêm từng đêm trẻ thơ ngủ giật mình.