Đừng Trách Gì Nhau

Ngày nào gặp nhau quen nhau yêu nhau rồi sống bên nhau,
Những tưởng dài lâu như trăng như sao cho đến bạc đầu,
Nào ngờ trời mưa mưa rơi không thôi nát tan tình đầu,
Nước mắt rơi mau long lanh giọt sầu xót xa niềm đau.

Hãy Yêu Tôi

Xin hãy yêu tôi hỡi lòng thiếu nữ,
Tôi chép thơ ca tụng miệng hoa cười,
Ôi, dáng em đi liễu mềm thon dài,
Mà lòng tôi thì quá mê say.

Xin hãy yêu tôi hỡi lòng hoa thắm,
Tôi chép thơ xanh đượm tình xuân nồng,
Tôi đã giăng tơ lưới nhện bên phòng,
Đợi chờ em về sưởi ấm mùa đông.

Hoa Nhớ Thương Ai

Nhớ ngày nào hoa tươi sắc khoe màu,
Một đời hoa yêu dấu,
Những kỷ niệm hoa ôm ấp trong lòng,
Một đời hoa luyến lưu.
Hoa lả lơi yêu kiều theo tiếng đàn,
Hoa nhởn nhơ mơ màng trăng gió ngàn,
Mong rằng thời gian qua mau hoa không hề phai,
Ôi tình hoa.

Chuyện Chúng Mình (Trúc Phương)

Đêm nay anh ngồi lặng yên nghe tôi kể chuyện xưa bao năm lắng trong tim,
Tình mình từ thuở tuổi đôi mươi, mà ta chưa biết nên để lỡ duyên đời.
Xinh xinh đây nét mực nghiêng trong lưu bút ngày xanh anh đã viết tặng tôi,
Mộng đời còn có hôm nay, ta hẹn gặp nhau đây, ôn lại chuyện chúng mình.

Chuyện Chúng Mình (Ngọc Sơn)

Em ơi chúng mình, chúng mình cách biệt rồi sao,
Bao năm ước hẹn, mong đợi giờ đã phai phôi,
Những đêm mong đợi, chờ em hoài,
Gió lạnh xé lòng, càng thêm buồn,
Nhưng đâu mất rồi, bóng người em vẫn mờ xa.

Xa Người Mình Yêu

Chiều nay vắng em lòng anh thấy buồn,
Nhớ gì cho bằng anh nhớ người yêu,
Người yêu tôi vẫn mong chờ,
Trọn đời trọn kiếp yêu nhau,
Xin em hãy nhớ đừng quên.

Đường đông phố vui lòng sao vẫn buồn,
Đếm thời gian bằng khói thuốc vàng tay,
Tìm đâu môi mắt một người,
Ngày nào mình bước chung đôi,
Giờ này mình anh bước lẻ loi.

Chuyện Tình Quán Bên Hồ

Một chuyện tình ngày nào lòng chưa nguôi xót xa ôi thật buồn,
Đây quán bên hồ đã một thời ân ái tàn buồn còn dư hương,
Nghe lòng nức nở rồi chợt thương số phận,
Khóc đời mình dang dở đôi dòng lệ tuôn.

Lời Kẻ Đăng Trình

Biết rằng mai chia đôi người đôi ngả tôi xin anh đừng buồn,
Chúng ta chung đời lính chiến phong sương quê nhà với muôn phương,
Đường trần dù chông gai ta đi vì lý tưởng,
Đi xây mộng cho đời, quên đi vạn sầu nhớ,
Ta cùng mơ ước ngày về thăm đất mẹ đẹp tình yêu mến quê.

Chiều Thương Đô Thị

Hôm xưa tay nắm tay nhau em hỏi tôi rằng,
Những gì trong đời ta ghi sâu vào tâm tư,
Không tan theo cùng hư vô không theo tháng năm phai mờ,
Tình nào tha thiết anh ơi!

Tình quê hương gợi sâu tình tôi em bền lâu,
Vì mai đây tôi xa cách kinh thành,
Mộng trường chinh khói binh,
Vào đời manh áo chiến lúc tuổi còn xanh.

Định Mệnh (Song Ngọc)

Thôi nhé em đừng nhiều hận sầu,
Đừng thương tiếc để rồi xa xôi,
Đừng trách chi đã lỡ duyên đời,
Hai chúng ta đi hai đường,
Chuyện thương yêu đâu còn nữa.

Ôm ấp chi một định mệnh buồn,
Để chua xót những gì cho nhau,
Người bước đi mà nát tan lòng,
Ai đứng trông theo ngậm hờn,
Tình yêu mất đi còn đâu.