Lòng xao xuyến mỗi khi hoa phượng rơi nhắc lại câu chuyện buồn,
Trường còn kia ôi mái đổ tường rêu nơi kỷ niệm êm ái,
Đâu dư âm của tiếng nói ngây thơ, ngày hai đứa dìu nhau đến sân trường,
Cùng đuổi bướm hái hoa trên cuối đường tiếng cười vạn tình thương…
Bao nhiêu thương nhớ gom nhặt đầy anh trở về thăm em,
Bao lần ngồi thâu đêm nghe mùa Xuân vừa đến,
Em ơi hoa thắm rơi ngập đường trời nắng xế vương vương,
Lòng nhớ đến em luôn khi chiều tàn chim gọi đàn…
Em ơi đôi lúc nghe lòng buồn trên sườn đồi thông xanh,
Sương phủ đầy vai anh canh tàn trăng mờ ánh,
Long lanh sao rớt vương đầy trời dòng thác trắng bao la,
Chờ sáng đến chim ca cho đường dài cũng không xa…
Có người hỏi tôi sao ca nhạc buồn chuyện tình dở dang,
Có người hỏi tôi ca chi những lời tình buồn thê lương,
Có người hỏi tôi gieo chi tiếng lòng tan nát tâm tư,
Người còn hỏi tôi có phải tôi đã yêu tình yêu trắc trở?,
Nên mỗi lời ca như ngàn lời than van…
Trời ơi tôi muốn giết người tôi đã yêu,
Tuy rằng tôi yêu người ấy thật nhiều,
Nhưng sợ đời gieo đắng cay,
Sợ tình yêu hay đổi thay,
Nên tôi giết người yêu phút này…
Thà tôi sẽ giết chết người tôi đã yêu,
Cho dù tim tôi khổ đau thật nhiều,
Hơn là nhìn em bỏ tôi,
Vì đời xui ta cách đôi,
Tôi sẽ khổ suốt đời người ơi…
Em biết từ lâu đôi ta yêu nhau chân thành một lòng,
Ngày đầu gặp nhau vì chung lý tưởng mình trao tiếng cười,
Cùng một quê hương, cùng chung chí hướng,
Kết nên câu chuyện ân tình ngày nay,
Nên nhớ nên thương những ngày minh xa cách tràn đầy con tim…
Sao anh nỡ đành quên bao lời tha thiết mong chờ,
Sao anh nỡ đành quên chuyện tình đẹp như ước mơ,
Sao anh nỡ đành quên áng mây chiều nghiêng nghiêng bóng,
Những con đường quen lối đi rồi nay nằm yên đó…
Sao anh nỡ đành quên kỷ niệm chan chứa êm đềm,
Sao anh nỡ đành quên cho lòng này đau xót thêm,
Sao anh nỡ đành quên lúc đi về ai đưa đón,
Những khi buồn ai đến thăm còn đâu nữa mà mong…
Nhớ thương ơi sao còn đến tìm sao còn đến tìm,
Buồn không tên len vào hồn trong đêm qua miền âu yếm,
Miền có lá me bay em một hôm trốn học theo anh bốn giờ,
Bốn giờ em theo anh, bốn giờ thật mong manh nên buồn nhớ xây thành…
Tiễn đưa anh đi làm lính trẻ trong ngày cuối hè,
Lời ve kêu trong lời anh yêu nghe buồn rưng rứt,
Từ đó sống đơn phương em làm thân cánh phượng đong đưa giữa trường,
Những ngày anh đi xa những ngày buồn bao la theo cuộc sống xa nhà…
Bạn hiền tôi ơi xa cách nhau đã từ lâu rồi,
Gặp lại nhau đây trái đất tròn, phải vậy không anh?,
Hữu duyên là đây, thiên lý năng tương ngộ,
Ly rượu tương phùng này mời anh trong tình đệ huynh…
Thấm thoát là đây một mùa xuân mới với ngàn cánh mai vàng,
Nụ cười trên môi trên làn má ai đón xuân tươi vừa sang,
Biết chúc chi đây khi làn gió xuân về,
Giấy trắng ghi lại đôi dòng nhạc tâm tư,
Làm thơ trao duyên gửi người đôi câu chúc nhau vào lúc đầu xuân…
Giữa lòng trời khuya muôn ánh sao hiền,
Người trai đi viết câu chuyện một chuyến bay đêm,
Cánh bằng nhẹ mơn trên làn gió,
Đời ngây thơ xưa lại nhớ lúc mình còn thơ…
Nhìn trời cao mà reo, mà mơ ước như diều,
Để níu áo hằng nga, ngồi bên dãy ngân hà,
Giờ sống giữa lưng trời,
Đôi khi nhớ chuyện đời mỉm cười thôi…