Thị Trấn Về Đêm

Nghiêng bóng dài đèn soi bước chân,
Dìu em qua thị trấn theo những ngày đánh trận,
Đưa nhau về đây chân quen đá sỏi,
Nên ngại đêm tối sa lầy vùng ma quái liêu trai…

Tôi lính trận ngược xuôi đó đây,
Tạm vui chơi ngần ấy quanh mấy đường phố này,
Hai năm miền xa thương yêu khắc khoải,
Bạn bè ai biết cho mình trần gian lắm sự tình…

Lạy Mẹ Con Đi

Lạy mẹ con đi, ôm ấp linh hồn Việt Nam,
Lạy mẹ con đi, nối theo chí hùng ngàn năm,
Vắng con mẹ buồn là bởi ý thiên khơi nguồn,
Nhưng còn gì hơn, tình nước vướng trong tình con…

Từ nhỏ con chưa xa vắng quê nhà mẹ ơi,
Một buổi xa con, nhớ thương chắc mẹ chẳng vui,
Biết con đi rồi, nhà cửa vắng thêm một người,
Ôi mẹ vì con từng hy sinh cả cuộc đời…

Tâm Sự Người Hát Nhạc Buồn

Có người hỏi tôi sao ca nhạc buồn chuyện tình dở dang,
Có người hỏi tôi ca chi những lời tình buồn thê lương,
Có người hỏi tôi gieo chi tiếng lòng tan nát tâm tư,
Người còn hỏi tôi có phải tôi đã yêu tình yêu trắc trở?,
Nên mỗi lời ca như ngàn lời than van…

Thà Giết Người Yêu

Trời ơi tôi muốn giết người tôi đã yêu,
Tuy rằng tôi yêu người ấy thật nhiều,
Nhưng sợ đời gieo đắng cay,
Sợ tình yêu hay đổi thay,
Nên tôi giết người yêu phút này…

Thà tôi sẽ giết chết người tôi đã yêu,
Cho dù tim tôi khổ đau thật nhiều,
Hơn là nhìn em bỏ tôi,
Vì đời xui ta cách đôi,
Tôi sẽ khổ suốt đời người ơi…

Đêm Ru Điệu Nhớ

Em biết từ lâu đôi ta yêu nhau chân thành một lòng,
Ngày đầu gặp nhau vì chung lý tưởng mình trao tiếng cười,
Cùng một quê hương, cùng chung chí hướng,
Kết nên câu chuyện ân tình ngày nay,
Nên nhớ nên thương những ngày minh xa cách tràn đầy con tim…

Lời Tạ Từ

Nhớ chăng là lúc em đến trong màu trắng hối tiếc bên một người,
Gói trong mộng ước nát vỡ tan giọng hát biết em đi đường nao,
Mà để giờ đây nặng nề âm thầm bước đi trên lối về ngập đầy,
Một bài thơ còn chép nơi trang giấy lời như trách,
Ngõ về sao vắng giữa lúc trời đêm không trăng…

Phút giây chợt nhớ không ngước khi nhìn đến lúc bước chân vào đời,
Biết đâu là bến giữa lúc tay còn trắng biết ai nay đổi thay,
Từng lá vàng rơi ngập ngừng sao là khi hoa chưa nở trọn một mùa,
Mà đổi thay tà áo trắng để úa mờ trăng sáng,
Chuyến đò hôm ấy chắc cũng buồn trông heo may…

Kỷ Niệm Nào Buồn

Ngày đôi ta quen nhau tuổi còn thơ đi học chung cùng giờ,
Nhặt hoa đem cho nhau ghim vào thơ đếm đầu tay mà chờ,
Thời gian qua trôi mau không ngừng đâu mỗi mùa hoa phượng đầu,
Tiếng ve kêu gợi sầu phút chia tay rầu rầu,
Tiếc thương riêng mình biết hoặc tìm trong mắt nhau…

Đêm Bơ Vơ

Đêm bơ vơ thương ai đêm đợi đêm chờ,
Trời bây giờ, trời buồn nên trời hay mưa,
Từ buổi em đi, mang theo hoa bướm ngày xuân,
Từng giờ chia ly, khi nào em nhớ anh không?,
Đêm bơ vơ thương ai đêm đợi đêm chờ,
Anh thương em, thương em anh nhớ từng đêm…

Đôi Ta Có Duyên Không Nợ

Anh với em có duyên mà không nợ,
Thôi cũng đành đôi lứa cách đôi nơi,
Đừng buồn anh ơi em không phải chê anh nghèo,
Ba má không ưng lòng vì em tuổi Dần còn anh tuổi Thân…

Hai chúng ta cách nhau một khoảng rộng,
Người cũng buồn nắng ấm cũng chẳng vui,
Trời xui chi yêu tha thiết yêu đậm đà,
Nhưng phải xem xa lạ duyên mình đợi làm kẻ dèm pha…

Sao Anh Nỡ Đành Quên

Sao anh nỡ đành quên bao lời tha thiết mong chờ,
Sao anh nỡ đành quên chuyện tình đẹp như ước mơ,
Sao anh nỡ đành quên áng mây chiều nghiêng nghiêng bóng,
Những con đường quen lối đi rồi nay nằm yên đó…

Sao anh nỡ đành quên kỷ niệm chan chứa êm đềm,
Sao anh nỡ đành quên cho lòng này đau xót thêm,
Sao anh nỡ đành quên lúc đi về ai đưa đón,
Những khi buồn ai đến thăm còn đâu nữa mà mong…