Những Ngày Nghỉ Phép

Những đêm lạnh lẽo anh nhớ em vô cùng,
Vách núi lưng đèo mòn đôi gót phong sương,
Anh mong những khi gần nhau dù không lâu là bao,
Nhưng trẻ đẹp bằng chuyện thần thoại hoang đường,
Ngững ngày nghỉ phép em ơi,
Những ngày nghỉ phép em ơi, thật thần tiên…

Lời Tạ Từ

Nhớ chăng là lúc em đến trong màu trắng hối tiếc bên một người,
Gói trong mộng ước nát vỡ tan giọng hát biết em đi đường nao,
Mà để giờ đây nặng nề âm thầm bước đi trên lối về ngập đầy,
Một bài thơ còn chép nơi trang giấy lời như trách,
Ngõ về sao vắng giữa lúc trời đêm không trăng…

Phút giây chợt nhớ không ngước khi nhìn đến lúc bước chân vào đời,
Biết đâu là bến giữa lúc tay còn trắng biết ai nay đổi thay,
Từng lá vàng rơi ngập ngừng sao là khi hoa chưa nở trọn một mùa,
Mà đổi thay tà áo trắng để úa mờ trăng sáng,
Chuyến đò hôm ấy chắc cũng buồn trông heo may…

Kỷ Niệm Nào Buồn

Ngày đôi ta quen nhau tuổi còn thơ đi học chung cùng giờ,
Nhặt hoa đem cho nhau ghim vào thơ đếm đầu tay mà chờ,
Thời gian qua trôi mau không ngừng đâu mỗi mùa hoa phượng đầu,
Tiếng ve kêu gợi sầu phút chia tay rầu rầu,
Tiếc thương riêng mình biết hoặc tìm trong mắt nhau…

Đêm Bơ Vơ

Đêm bơ vơ thương ai đêm đợi đêm chờ,
Trời bây giờ, trời buồn nên trời hay mưa,
Từ buổi em đi, mang theo hoa bướm ngày xuân,
Từng giờ chia ly, khi nào em nhớ anh không?,
Đêm bơ vơ thương ai đêm đợi đêm chờ,
Anh thương em, thương em anh nhớ từng đêm…

Đôi Ta Có Duyên Không Nợ

Anh với em có duyên mà không nợ,
Thôi cũng đành đôi lứa cách đôi nơi,
Đừng buồn anh ơi em không phải chê anh nghèo,
Ba má không ưng lòng vì em tuổi Dần còn anh tuổi Thân…

Hai chúng ta cách nhau một khoảng rộng,
Người cũng buồn nắng ấm cũng chẳng vui,
Trời xui chi yêu tha thiết yêu đậm đà,
Nhưng phải xem xa lạ duyên mình đợi làm kẻ dèm pha…

Sao Anh Nỡ Đành Quên

Sao anh nỡ đành quên bao lời tha thiết mong chờ,
Sao anh nỡ đành quên chuyện tình đẹp như ước mơ,
Sao anh nỡ đành quên áng mây chiều nghiêng nghiêng bóng,
Những con đường quen lối đi rồi nay nằm yên đó…

Sao anh nỡ đành quên kỷ niệm chan chứa êm đềm,
Sao anh nỡ đành quên cho lòng này đau xót thêm,
Sao anh nỡ đành quên lúc đi về ai đưa đón,
Những khi buồn ai đến thăm còn đâu nữa mà mong…

Tạ Từ Trong Đêm

Thăm thẳm chiều trôi khuya anh đi rồi sao trời đưa lối,
Khi thương mến nhau hai người hai ngả tránh sao bồi hồi,
Hẹn gặp nhau đây đêm thâu lá đổ sương giăng kín mờ nhạt nhòa ước mơ,
Đã gặp nhau rồi sao em không nói sao em cúi mặt em giận hờn anh chăng…

Tình Ca Quê Hương

Tôi sinh ra giữa lòng miền Trung,
Miền thùy dương ruộng hoang nước mặn đồng chua,
Thôn xóm tôi sống đời dân cày…
Quê hương tôi ấp ủ Trường Sơn,
Quê hương tôi là đây nước chảy xuôi nguồn,
Sông cát dài biển xanh Thái Bình…

Ðêm trăng cao tiếng hò à ơi,
Lời mẹ ru trẻ thơ giấc ngủ hiền ngoan,
Và trai gái quê gửi lời chân tình…
Qua bao nhiêu tuổi đời ngả ngiêng,
Quê hương tôi tả tơi khói lửa điêu tàn,
Thôn xóm làng ngẩn ngơ lầm than…

Giọt Lệ Đài Trang

Ngày xưa ai lá ngọc cành vàng,
Ngày xưa ai quyền quý cao sang,
Em chính em ngày xưa đó,
Ước xây đời lên tột đỉnh nhân gian…

Ngày xưa ai tiếng nhạc cung đàn,
Ngày xưa anh nghệ sĩ lang thang,
Tôi chính tôi ngày xưa đó,
Cũng đèo bòng mơ người đẹp lầu hoa…

Một Người Đi

Tôi tiễn anh lên đường trời hôm nay mưa nhiều lắm,
Mưa thấm ướt vai gầy, mưa giá buốt con tim,
Mình cầm tay nhau chưa nói hết một câu,
Thôi đừng buồn anh nhé, tiếng còi đã ngân dài…

Chinh nhân ơi! Xin anh chớ buồn,
Chinh nhân ơi! Xin anh chớ buồn,
Người yêu anh còn đó, người yêu anh bé nhỏ,
Hứa thương anh trọn đời…