Trên chuyến xe năm nào về quê hương miền Tây,
Có tôi em hai người đường lá trút heo may,
Và người đi biệt trong một đêm rất yên bình,
Chết một thời liệt oanh…
Tôi chết theo não nùng đẹp như thơ là em,
Trắng tang trên trang đài lệ thấm khóe môi duyên,
Một trời thương vào tim dồn lên mắt u huyền,
Môi chợt buồn đẹp thêm…