Từ sương phủ tâm hồn,
Gió khuya về giá lạnh hồn côi,
Tình yêu thuở đương thì,
Nắng ban chiều vẫn đẹp màu môi…
Có người thường ra ngắm sao,
Nghe niềm thương mến nhớ mặn lòng,
Nhớ người mịt mùng sương gió,
Chập chùng mây dừng che khuất niềm riêng…