Anh Tiền Tuyến Em Hậu Phương

Em hậu phương còn anh nơi tiền tuyến,
Chúng ta cách xa rồi, nhưng tình đâu có chia phôi,
Mình gọi tên nhau, nhớ nhau trong mộng thôi,
Tha thiết yêu nhau mà thôi…

Em hậu phương còn anh nơi tiền tuyến,
Những đêm phố lên đèn, tuyến đầu anh đón trăng lên,
Tình mình cao hơn núi non kia hùng vĩ,
nên vẫn vui câu biệt ly…

Đêm Buồn Tình Lẻ

Đã lâu rồi đôi lứa cách đôi nơi tơ duyên xưa còn hay mất,
Mái trường ơi em tôi còn học nữa hay ra đi từ độ nào,
Ngày xưa đó ta hay đón dìu nhau đi trên con đường lẻ loi,
Mấy năm qua rồi em anh không gặp nữa,
Bao yêu thương và nhớ anh xin chép nên thơ vào những đêm buồn…

Tí Ngọ Của Tôi

Trên đường đi về tình cờ tôi gặp em,
Người con gái trên lầu cao sau hàng chậu hoa mười giờ,
Hoa mười giờ nở, đỏ rực rỡ thôi hồn,
Chôn chân tôi đứng lặng câm, lung linh màu mắt,
Tóc mây vương nắng hạ, tôi cứ mải mê nhìn nàng,
Thẹn thùng bốn mắt nhìn nhau,
Nàng cười như mơ khiến lòng tôi ngẩn ngơ…

Không hẹn không hò ngày nào tôi vẫn đến,
Đưa mắt ngóng trên lầu cao mong gặp nàng tiên liệm hồn,
Để rồi một hôm có nụ hoa mười giờ trên cao lao vút vào tôi,
Nâng niu hồn hoa ép trong trang sách nhỏ,
Tôi đã biết yêu lần đầu mười giờ đã hiểu lòng tôi,
Thầm đặt tên em Tí Ngọ là của riêng tôi…

Nước Cuốn Hoa Trôi

Người con gái năm ấy thường hay ra hái hoa bên bờ suối,
Rồi nâng niu thả hoa trên giòng nước đứng trông theo mà buồn,
Để rồi đây nước cuốn hoa trôi hoa úa màu tim vỡ thôi,
Cuộc đời hoa thoáng như làn gió bay phớt ngang trên mặt hồ…

Một chàng trai không biết từ đâu sang đến đây quen người ấy,
Thường hẹn nhau ước mơ bên bờ suối dưới đêm trăng lạnh đầy,
Rồi một hôm mắt bận về xa anh lỗi hẹn không đến đây,
Để nàng mong đứng bên bờ suối ôm nhớ thương đầy lòng…

Chúng Mình Ba Đứa

Mình có ba người vừa đúng nét đôi mươi,
Những chiều mây lưng trời tầm mắt hướng xa xôi,
Ngày sau một hai trong ba đứa không chung đường chắc nhớ nhau nhiều lắm…

Người lướt mây trời vui kiếp sống không trung,
Với một kẻ đi tìm vào sóng nước mênh mông,
Còn riêng mình tôi vai ba lô về khu chiến nghe đường dài thêm…

Vì Trong Nghịch Cảnh

Mình không duyên nợ đừng chờ anh ơi!,
Không phải tại ta chẳng trách ở trời,
Đời mình sinh trong gia giáo,
Tại vì ta không lỗi đạo,
Nên mình đành phải xa nhau…

Tình yêu dang dở là tình trong mơ,
Khi chúng mình yêu đâu biết chữ ngờ,
Một trời mây giăng tim tím,
Cuộc tình hai ta sắp lìa,
Chỉ còn hình bóng trong tim…

Tình Yêu Đến Trong Giã Từ

Mưa vẫn rơi mãi trên đường phố vắng đêm khuya,
Mưa vẫn rơi mãi cho lòng thương nhớ khôn nguôi,
Thôi hỡi em nhé xin đừng tiếc nuối làm gì,
Tình yêu đến trong lần cuối…

Ai có hay biết cho lòng người chốn xa xôi,
Năm tháng day dứt cuộc tình sao sớm chia phôi,
Sương tuyết sao nỡ chôn vùi dĩ vãng đời người,
Tình yêu đến trong giã từ…

Ngoại Ô Buồn

Từ tiền tuyến tôi về,
Thăm căn nhà ngoại ô,
Thấy lòng thương vô bờ,
Cũng con đường này đây,
Cũng mái nhà này đây,
Còn mang kỷ niệm này…

Nhưng trăng đêm nay,
Không còn tha thiết,
Như những mùa trăng đắm say,
Tôi nghe gió ru cây,
Chim kêu trên ngàn mây,
Hồn miên man khắc khoải,
Chìm giữa khuya nhạc đêm dài…

Tương Tư Nàng Ca Sĩ

Gặp em từ buổi xem nhạc,
Giọng ca ngọt êm xiết bao,
Lời ca bỗng như lao xao,
Mà lòng anh thấy sao nao nao,
Tựa như giấc mơ phương nào…

Từ khi gặp em anh buồn,
Lòng anh thầm nghe vấn vương,
Từ dạo ấy đến hôm nay,
Mà sao em vẫn như không hay,
Để anh nhớ thương ngày đêm…

Ngõ Hồn Qua Đêm

Chiều Bản Giao trên vùng đêm đen biên giới,
Theo cánh quân, anh đóng ven lưng chừng đồi,
Nghe muôn côn trùng than trong đêm trường sầu thương thế nhân,
Hồn rung tiềm thức quay trong vùng thương nhớ,
Len lén đưa anh qua bến mộng ngày sau…

Chuyện ngày xưa, chia đều ra hai phe đánh,
Anh lấy cây, làm súng bên em diệt thù,
Phe kia ngang tàng, xua quân đốt nhà đuổi hai đứa ta,
Trò chơi tuổi xanh đôi bên cùng nhau đánh,
Tương sát lẫn nhau như oán thù nghìn thu…