Em hát đi ru mây hạ về,
Hạ trắng lang thang miên man tình buồn,
Dòng sông này lá hát trên cây,
Mây trôi trôi chim ngủ đồi nhớ…
Em đến thăm tôi dù không đón mời,
Vì tôi quá nghèo đâu dám hở môi,
Căn gác không tên nằm trong phố nhỏ,
Gập ghềnh qua lối quanh co,
Vào đây kiếp sống đơn sơ…
Tôi lại gặp anh người trai nơi chiến tuyến,
súng trên vai bước về qua đường phố,
Tôi lại gặp anh giờ đây nơi quán nhỏ,
tuổi ba mươi mà ngỡ như trẻ thơ…
Nhớ gì từ ngày anh xa mái trường,
nhớ gì từ ngày anh vui lên đường,
Lối gầy về nhà anh hoa phượng thắm,
màu xanh áo người thương,
nắng chiều đẹp quê hương,
hay nhạc buồn đêm sương?…
Đã từ lâu rồi tôi là lính chiến quân hành còn triền miên,
Mỗi khi đơn vị dừng chân đồi hoa tím nhớ em nhớ cả nỗi niềm…
Ngày nào tôi còn nhớ khi chúng mình ấu thơ em thường hay ước mơ,
Bao giờ thôi chinh chiến ta sẽ nên duyên nàng đòi may áo cưới màu hoa cà cho em…
Em ở nơi nào, có còn mùa Xuân không em,
Rừng ngàn lá gió, từng đêm nhắc nhở thì thầm,
Nắng ở trên đầu, nắng trong lòng phố,
Gió ở trên non, gió cuốn mây về…
Ngân khúc tiêu sầu ta với ta,
Trăng thu nhớ người nơi cuối trời,
Giấc mơ hạnh phúc bên ai,
Chốn xưa khắc sâu mối tình,
Lững lờ dòng nước trôi xuôi.
Cao ngất Trường Sơn,
Ôm ấp tình thương nước ra sông nguồn,
Tìm về biển Đông, tình yêu thành sóng Thái Bình Dương,
Rồi từng đêm sương, sóng vỗ về ru giấc quê hương,
Nhưng quê hương chưa ngủ khi bom đạn tơi bời,
Còn nhục nhằn dưới ruộng trên nương…
Một nửa ba năm anh yêu tình áo giày quân nhân,
Đường xuôi quân ghé lại đôi lần,
Bao nhiêu âu lo có hôm đã hỏi người yêu,
Bé bỏng hay mơ anh vắng nhà hoài e có nhớ…
Trả lời anh yêu, không gian còn bước thời gian đi,
Một ngàn đêm nhớ nhiều mơ nhiều,
Mưa khuya giăng tơ, gió khuya hững hờ đèn hiu hắt ngọn tương tư,
Đôi lúc buồn vì anh vắng nhà…
Có người hỏi tôi hoa nở không tàn tên gì đó anh,
Xin trả lời rằng hoa nở không tàn mang tên Tình Ái,
Trên bước đường trần làm kiếp hoa đơn,
Trong tâm khảm người đời làm kiếp Không Tên,
Nên hoa vẫn mặn mà hoa vẫn đậm đà trong hồn thi sĩ…
Xin trả cho người, từng lời thương lời nhớ,
Xin trả cho người, từng ngày tháng mộng mơ,
Trả cho anh, từng ánh mắt, với.. nụ cười ngây thơ,
Mà một đời, tôi đã trót yêu lầm lỡ…
Xin trả anh về, về bên khung trời mới,
Xin trả anh về, về thế giới của anh,
Để cho anh, được sống, với.. cái đời mà anh vui,
Vì bên tôi, người có.. sướng vui gì…