Xin Em Đừng Khóc Vu Quy

Đừng nhìn nhau chi, mà hoen lệ bờ mi,
Tình dù chưa phai, không tránh được từ ly,
Ai biết đời mai sau bao giờ, ai biết đâu ngờ,
Tình hai chúng ta, lẽ nào phôi pha…

Xót xa, từng kỷ niệm đầy vơi,
Lòng mình muối xát, sao không mặn người ơi,
Trăng nước còn đây em đâu rồi, ngăn cách phương trời,
Hận tình khóc tang, trọn đời riêng mang…

Chiều Tây Đô

Một đêm tôi mơ mình ríu rít đưa nhau về,
Thăm quê xưa với vườn cau thề…
Bàn tay anh đan dìu em bước trên cỏ khô,
Đi trong hoang vắng chiều Tây Đô.

Rừng Lá Thấp

Rừng lá xanh xanh cây phủ đường đi,
Thành phố sau lưng ôm mộng ước gì,
Tôi là người đi chinh chiến dài lâu,
Nên mộng ước đầu tôi nghe đã chìm sâu…

Từ máy thu thanh cô nàng vừa ca:
“Trọn kiếp yêu anh lính khổ xa nhà”,
Giữa rừng già vang tiếng hát thật cao,
Nhưng giữa già tôi có thấy gì đâu?…

Thói Đời

Đường thương đau đày ải nhân gian,
Ai chưa qua chưa phải là người,
Trong thói đời, cười ra nước mắt,
Xưa trắng tay gọi tên bằng hữu,
Giờ giàu sang quên kẻ tâm giao,
Còn gian dối cho nhau…

Người yêu ta rồi cũng xa ta,
Nên chung thân ta giận cuộc đời,
Đôi mắt nào từng đêm buốt giá,
Bên chiếu chăn tình xa nhịp thở,
Tiền đổi tay khi rủ cơn mê,
Để chua xót trên lối về…

Lại Nhớ Người Yêu

Vì sao anh nhớ em thế này,
Thương nhớ đong đầy trong lòng mắt,
Buổi chiều còn gặp nhau đây,
Mà đêm đã nhớ như vậy,
Em hỡi em có hiểu có hay…

Tình anh như núi cao biển rộng,
Gom bốn phương trời xây thành lũy,
Biển trời nào mà không xanh,
Thì xin em nhớ cho rằng,
Em nghiễm nhiên chiếm ngự hồn anh…

Dấu Chân Kỷ Niệm

Chuyện tình đôi mươi chan chứa,
Không bao giờ vơi như dòng suối tình êm ái,
Có anh và em còn ai còn ai nữa,
Đã yêu nhau trong cuộc đời…

Chuyện mình từ một chiều dừng chân trú mưa,
Ta bên nhau nhìn công viên lá đổ,
Tuy chưa quen mà sao lòng như đã dẫu ngoài còn e…

Người Mang Tâm Sự

Người ta dỗ ngọt tôi vào tình yêu
Bây giờ chua chát nẻo đi đường về
Tôi lầm tin lời người ta
Tôi làm tôi khổ vì yêu
Để rồi đây nức nở thế này.

Chiều Sân Ga

Lần đầu gặp anh khi phố kia chưa lên đèn,
Giờ này gặp nhau trên sân ga chiều loang nắng,
Vụng về hỏi thăm em mấy câu đi về đâu,
Cớ sao đứng chờ cớ sao đứng đợi…

Đường tàu mùa xuân ai biết em đang mong chờ,
Tàu về tàu đi như mang theo niềm thương nhớ,
Chợt buồn chợt vui anh biết đâu em hờn dỗi,
Má em ửng hồng vì thẹn thùng khi bên nhau…

Chuyện Giàn Thiên Lý

Tôi đứng bên này sông, bên kia vùng lửa khói.
Làng tôi đây, bao năm dài chinh chiến, từng lũy tre muộn phiền,
Tôi có người vợ ngoan, đẹp như trăng mười sáu, cưới rồi đành xa nhau,
Nhớ đôi môi nàng hiền, xinh xinh màu nắng, má nàng hồng thơm mùi thơm lúa non.

Xin Gọi Nhau Là Cố Nhân

Tôi trở về đây lúc đêm vừa lên,
Giăng mắt trời mưa phố xưa buồn tênh,
Gót mòn tìm dư hương ngày xưa,
Bao nhiêu kỷ niệm êm ái,
Một tình yêu thoát trên tầm tay…

Tôi trở về đây với con đường xưa,
Đâu bóng người thương cố nhân về đâu?
Tiếng buồn chợt đâu đây vọng đưa,
Công viên lạnh lùng hoang vắng,
Ngọn đèn đêm đứng im cúi đầu…