Yêu Một Mình

Nhà em có hoa vàng trước ngỏ,
Tường thật là cao có dây leo kín ngoài,
Nhà anh cuối con đường ngoại ô,
Vách thưa đèn dầu thắp gió lùa vào từng đêm…

Tuổi em cũng như hoa mới nở,
Vạn người thầm mong được đưa đón chân em,
Xót xa anh còn trắng tay hoài,
Sách đèn nợ chưa dứt nên lận đận truân chuyên…

Chuyến Tàu Hoàng Hôn

Chiều nào, tiễn nhau đi khi bóng ngả xế tàn,
Hoàng hôn đến đâu đây màu tím dâng trong hồn ta,
Muốn không gian ngừng tan, níu đôi chân thời gian,
Ngừng trôi cho giây phút chia ly này kéo dài,
Trước khi phân kỳ, ước sao cho tàu đừng đi…

Xua Đi Huyền Thoại

Thôi em hãy đi về, chuyện tình đôi ta,
Xin đưa vào huyền thoại,
Lời hứa năm xưa tôi ấp ủ trong lòng,
Em bây giờ vui khoác áo vu quy,
Lên xe hoa cùng người,
Bỏ lại sau lưng bao tháng ngày êm đềm…

Hoa Tím Người Xưa

Rồi chiều nay, lá khô rơi đầy, có người nhìn buồn lây,
Gom nhớ thương, suối tình cô liêu ấm thêm lòng ít nhiều…
Tâm tư bâng khuâng, ngày đôi ta đến đây,
Cũng vườn xưa chốn này, nhặt hoa tím rụng, cài lên áo,
Có ai đâu ngờ hoa tím cả người thương…

Hãy Quên Anh

Đếm bao lá vàng đốt thư tình cũ,
Với mây trời xa dìu bước em đi,
Nước mắt chìm theo sóng rượu phân ly,
Lỡ mê lụa gấm đành quên ước thề…

Áo hồng nâng nhẹ xin đừng ngại bước,
Kết ngàn vì sao đường sáng em qua,
Tiễn nhau ngày vui giấu lệ thương đau,
Để duyên tình mới đẹp như phút đầu…

Đắp Mộ Cuộc Tình

Xây giấc mộng ban đầu, yêu người,
Thuở mới đôi mươi, em đang độ trăng tròn,
Từng ngày qua phố, Áo em trắng cả đường về,
Lá thư ước mộng học trò, mối tình xanh như khúc hát.

Ai đã hẹn với thề, để rồi lỡ mối duyên thơ,
Ra đi chẳng giã từ, ngày em thay áo,
Áo hoa pháo đỏ rượu nồng, có ai nát cả cõi lòng,
Đứng nhìn! em bước bên chồng.

Về Đâu Mái Tóc Người Thương

Hồn lỡ sa vào đôi mắt em,
Chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm,
Thầm ước nhưng nào đâu dám nói,
Khép tâm tư lại thôi,
Đường hoa vẫn chưa mở lối…

Đời lắm phong trần tay trắng tay,
Trời đông ngại gió lùa vai gầy,
Lầu kín trăng về không lối chiếu,
Gác cao ngăn niềm yêu,
Thì thôi mơ ước chi nhiều…

Duyên Phận

Phận là con gái, chưa một lần yêu ai,
Nhìn về tương lai mà thấy như sông rộng đường dài,
Cảnh nhà neo đơn, bầy em chưa lớn trĩu đôi vai gánh nhọc nhằn…

Thầy mẹ thương em nhờ tìm người se duyên,
Lòng cầu mong em đậu bến cho yên một bóng thuyền,
Lứa đôi tình duyên còn chưa lưu luyến,
Sợ người ta đến em khóc sau bao lời khuyên…