Có anh đi vào đời
Có anh đi vào đời khi mùa thu tới
Nụ cười, nụ cười lệ ướt hoen mi
Nụ cười gian dối tình si
Gió lạnh sương xa nặng hạt rồi
Chiều nay dừng tạm quán này thôi
Tha hương còn đắm say dời trai
Kiếp phong sương còn miệt mài
Bụi đường che kín bờ vai.
Mái tranh chiều một trời mây lam ấp ủ mái thu vàng
Mái tranh chiều ngọn đèn lu lu như đùa vầng trăng sáng
Rơi nhà ai chậm thêm chạnh hoàng hôn
Gió chiều nay lộng hàng cau lay hắt hiu
Trăng vàng êm dịu nhẹ lên lấp ló sau bao mái tranh chiều.
Có hay rằng đêm nay nơi biên thùy xa
Anh ngước nhìn quê hương qua muôn cành lá
Ai thấu được tim em khi tiễn anh đi
Đi giữ gìn quê hương nguy khó lo gì.
Ngày tựu trường bạn bè gặp lại nhau mến thương dâng nghẹn ngào
Tay bắt mặt mừng kể chuyện hè buồn vui từ ngày mình xa nhau
Tâm sự trút cạn trọn một năm kéo dài
Tuổi học trò vô tư chất lên đầu xanh.
Mùa hè lại đến xác hoa phượng ôm gót giày
Hè yêu ơi tìm dĩ vãng qua đây
Cho hồn ta gọi tên nét đan thanh
Những đam mê kỷ niệm của ngày xanh.
Đành quên sao anh, những con đường mùa trăng ấy
Thao thức đêm trường nghe từng bước anh đi
Đành quên sao anh, đáy mắt hiền trong xóm vắng
Nắng thu vàng nhìn ngơ ngẩn bóng người đi.
Gió núi mưa rừng trong hoang vu đìu hiu
Buồn ơi là buồn, buồn số kiếp tịch liêu
Thôi hết rồi người đi mất rồi
Ðâu còn ai ngóng đợi mưa ơi mưa ơi.
Tôi xa đô thành một đêm trăng mông mênh
Tuy ra đi rồi mà vẫn nhớ vẫn thương hình bóng ấy
Người em thơ đang từng giờ đợi chờ.
Ngày xưa anh nói anh thương em nhiều
Mà nay anh cũng quên em thật mau
Khởi đầu những chuyện buồn đau
Những lần nói chuyện cau trầu
Anh tán lờ để rồi quên lãng.