* Tone:
Tôi kể nguời nghe, chuyện nàng hàng xóm
Chuyện thời thư sinh, thuở mới vào đời
Đêm đêm tôi hay về muộn
Tiếng giày khua vang xóm vắng
Làm nàng thức giấc nửa đêm.
Từ trấn biên xa vời đã lâu mới lại về thăm
Anh bận hành quân nên đã không thư về như anh hứa
Anh biết em của anh giận em lắm và trách nhiều hơn
Nhưng em có hay rằng hình bóng em không mờ trong tim
Em hỏi anh, yêu bao nhiêu mới cho là thắm thiết
Anh hỏi em, yêu bao nhiêu mới cho là nồng nàn
Anh, anh nói đi anh! Em, em nói đi em
Chuyện tình ta rạng ngời
Ngày tôi nhập ngũ, giã từ tuổi học trò
Có người em gái nhỏ đưa tôi rời xa thành phố
Tôi ra đi vì yêu thương lên tiếng gọi
Nghìn ưu tư xin gửi lại, cho người nhớ người thương
Chuyện Hẹn hò Trần Thiện Thanh
Chuyện ba người Quốc Dũng (thơ Xuân Kỳ)
Một lần dở dang Nhật Ngân
Biết nói gì đây Huỳnh Anh
Gọi nắng cho má em hồng
Gọi sao tìm rơi mắt em
Gọi mây mưa nẻo em đi
Gọi yêu thương tràn đầy phương mình đến
Đêm khuya trăng mơ mắt trông về trong cõi xa mờ
Nơi xa xăm kia tôi say nhìn quê cũ dấu yêu
Ôi tình quê hương nơi chốn xưa có bà mẹ hiền
Tóc màu hoa bạc chiều chiều mắt hoen lệ vì con
Dẫu biết anh không giàu, hỏi rằng em có thương nhiều?
Đây ân tình không thiếu, chỉ dành riêng cho người yêu
Ngày nào súng biên cương rền nổ
Khắp đồng xanh bao la súng rền vang xa xa
Xác thù tràn đầy khắp sơn hà
Tựa hờn ai trong đêm trăng tà
Vì ai giữa đêm thâu từng lớp sóng người rơi
Thây phơi trong rừng sâu âm u
Trăng sầu nhìn cuộc sống dương trần
Còn lầm than xui bao điêu tàn