Biển Tuyết

Sóng cao giăng đầy con tàu ngã nghiêng trong vùng mưa bão
Rồi tàu lạc bến lênh đênh trôi dạt theo sóng vào miền tuyết băng
Tuyết rơi ngăn đường về để tàu anh đi ngàn lối
Tuyết xinh như lần đầu mình gặp nhau dưới đêm trăng
Em nghe không lạnh lùng trong tuyết giá anh nhắc tên người mình yêu.

Hằng Nga Lấy Chồng

Quảng Hàn cung cấm dấu chân người rồi
Bên trai đằng gái nhìn nhau mỉm cười
Có chàng thuyền tình xa xôi trầu cau đem đến trao lời
Duyên tục tiền xin se thành mối.

Trọn Đời Thương Nhau

Chiều dừng quân, anh ngắm mây lưng đồi
Mơ về em giữa muôn hoa đua cười
Thương nhớ vơi đầy, gửi tình theo gió theo mây
Cho dù cách biệt tình mình vẫn không hề phai

Cứ Tưởng Còn Trong Tay

Thuở xa lắm vẫn chưa quên tôi còn nhớ hoài
Tình yêu đó vẫn trong thời chưa nhạt phai
Nhiều khi nhớ buồn muốn khóc nhớ anh và em
Nhiều khi dỗi hờn rồi yêu thương

Nỗi Buồn Hải Âu

Ngày ra đi lần cuối tôi mơ dáng em cười
Dù tình yêu sỏi đá như mây trắng biển xa
Vì đời tôi là hải âu buồn đậu trên boong tàu chiều chiều

Hận Ly Hương

Thu năm qua đoàn người đi xót xa
Mang tâm tư hận sầu vương thiết tha
Hôm nay đi nghe tiếng sóng dạt dào
Nghe tiếng gió nghẹn ngào nhìn làn mây buồn trôi.

Tình Nước

Quê hương anh nước mặn đồng chua
Làng tôi nghèo đất cầy lên sỏi đá
Tôi với anh, đôi người xa lạ
Từ phương trời chẳng hẹn quen nhau.

Hai Năm Rồi

Chớ nghĩ rằng anh lỗi hẹn không về
Đêm vắng canh dài thao thức em nghe
Kiếp lính làm sao giữ trọn câu thề
Đừng cho nước mắt phân ly
Dù rằng mình thương mình nhớ.

Hai Màu Hoa

Vì tình yêu chưa tha thiết với người
Dòng đời ly tan gom hết cơn vui
Trách chi kiếp người vì cuộc sống trăm đường
Xa mặt cách lòng là chuyện đời hư không.