Mẹ bỏ tôi đi đường xa vạn dặm
Mẹ bỏ tôi đi đường xa mịt mùng
Mẹ Bỏ con đi mẹ bỏ con đi
Đôi mắt hiền mẹ già âu yếm
Tiếng ru con chưa vơi mưộn phiền
Hoà bình ơi sao chưa thấy đến
Xin cho tôi giấc mộng bình yên.
Tôi đứng giữa trời mà ca lên bài ca
Thương mến những ngày em với tôi
Ngày mưa nắng đổ với đồng khô mắt đỏ
Tình nghèo trong manh áo nâu khô sờn khi cài ai nào hay.
Vì sao em buồn mây vương suối tóc
Vì sao em buồn nắng nhạt màu trôi
Xin cho ngày tháng vẫn đẹp nụ cười mong sao màu mắt mãi là màu trời
Riêng cho màu tím tím nhạt dòng đời em ơi đừng tiếc.
Nhiều khi muốn hỏi lại thôi
Mỗi lần thu tới lá rơi ngập lối
Nước lên nước trôi theo dòng
Đến độ bao giờ thì em mới sang sông.
Năm nay em mấy tuổi, mà môi em ửng hồng
Mà mắt em mơ mộng đẹp như nắng trong
Mây xanh chưa vướng lòng, thơ ngây trong giấc mộng
Em cười đẹp như cành hoa xuân mới.
Ôi xinh sao đôi mắt trẻ thơ đôi mắt trong rạng ngời
Đôi mắt tròn và sáng long lanh như vầng trăng mùa thu
Đôi mắt chưa vương bụi đời ngọt ngào thơm trang giấy mới
Xoá bóng tối âm u đời tôi.
Xin nhớ tìm nhau nếu mình còn thương nhau mãi
Xin nhớ tìm nhau mỗi lần gió mưa vào đời
Nhưng có ngờ đâu tình đầu là vùng đắng cay
Trường đời là muôn lối mộng tìm mãi đến bao giờ nguôi.
Ngày tiếng súng im ru trong làng
Ngày nắng mới tươi lên ruộng vàng
Ngày sẽ tới ngày yên vui
Ngày đất nước bao nhiêu đổi mới.
Viết trả lời anh trang thư xanh nho nhỏ
Nhưng tâm tư em ngỏ ý chân thành
Viết trả lời anh nơi xa xăm biên ải
Yêu anh em vẫn đợi chung xây mộng ngày mai.