Tôi thương mái tóc thề dịu men tình trong nhân thế
Tôi thương mái tóc thề con đường màu thắm hương quê
Hình dáng đó còn mơ em tôi ơi đẹp thơ
Mái tóc thề tình xưa.
Anh thường nói, nếu con mình là gái
Sẽ giống em từ sóng mắt môi cười
Em bảo rằng nếu con mình là gái
Đừng như em dối mẹ đến thăm anh.
Chờ gió nhẹ rơi trên phố
Cùng ngày buồn thoáng qua
Gương mặt em nhìn theo chiếc lá
Chợt mưa lìa xa cơn gió
Trong em chợt thấy lo
Biết sẽ đi về đâu ngày mai
Tìm một vì sao vỡ trong không gian đêm nay
Tìm một áng mây bay trên tóc em buông dài
Ôi mây trời đẹp quá cho anh ngẩn ngơ nhớ tà áo tím em yêu.
Đây Tháp Mười phương Nam tôi thân yêu
Sông lúa vờn vợn trong ánh nắng chiều
Vang tiếng chày khắp chốn cô liêu.
Anh, anh đâu rồi mình em chờ trong đêm tối
Anh, anh đâu rồi còn nhớ em không
Anh xa em rồi dù trong một phút cũng thấy xót xa.
Em biết không từ giây phút lỡ làng này
Là tình yêu đó cho tất cả lâu rồi thôi còn chi
Còn chi lời hẹn hò xưa nay còn nhớ không em
Anh ơi! Anh cứ đi
Mai về em vẫn đợi
Anh cứ đi, anh cứ đi giết thù
Không vấn vương, không luyến thương
Anh cứ đi giết thù.
Hỡi người yêu ơi làm sao quên được người
Hỡi người yêu ơi làm sao quên được người
Và làm sao quên lãng mũi tên xót xa tình yêu
Lưỡi dao đắng cay tình yêu đớn đau thật nhiều
Từng giờ bàng hoàng thầm gọi