Gót chân xanh xao từng bước xuân mòn
Nhạt nhòa thương nhớ mờ khói u hoài
Vàng rơi từng chiếc hững hờ
Cành khô nghiêng bóng xác xơ
Ngỡ ai vừa qua nơi đó
Chưa nói cùng anh tiếng yêu ban đầu
Dù em vẫn biết quen anh đã từ lâu
Vì anh là những sắc hương trên ngàn hoa
Là trăng là gió nói lên bao mộng mơ
Ðể em dệt muôn ý thơ.
Mai đây em về, làm chim trong thành phố
Chiều chưa đi, qua dòng sông lặng gió
Con đò xưa còn đó nghe nước chảy quanh cầu
Cầu xin giấc mộng bình thường
Lời nào cho em, tình nào cho em?
Lời tiếc nuối chưa ngỏ. tình yêu ai chín đỏ
Đã bay theo đóm lửa tan nối lửa tan chiều tắt đêm thâu
Tôi kể lại một chuyện tình cay đắng
Đã từ lâu chôn kín tận đáy lòng
Nàng năm ấy tuổi độ trăng tròn lẻ
Tôi quen nàng trong một chuyến về quê
Xin em đừng buồn khi mình xa cách em ơi
Xin em đừng buồn khi lòng hoang vắng đơn côi
Đừng buồn cho ướt cánh sao đêm và đừng se sắt lúc trăng lên
Để cho tiếc thương vào trong ngõ lạnh tâm hồn
Chiều dần rơi trên cánh đồng mang màu tang
Từng dòng máu đã khô lặng bầu trời xa không còn ai không còn tôi
Người tình ơi thôi xa rồi đâu còn chi
Và từ đây giấc yên lành một mình tôi thắp yêu thương trên mộ bia
Giờ mà hai họ đến rước em đi ước mơ trong giờ tàn
Nói chi thêm muộn màng thôi đừng nói
Ngày mà hay ngày mốt hết tương lai kể như em thuộc về người
Mất em trong anh thật rồi phải đành thôi
Tình yêu thoát xa tầm tay
Còn đâu cánh chim trời bay
Lòng buồn nhìn theo chân mây
Hương yêu phảng phất đâu đây
Hỏi rằng người yêu đâu thấy
Tim anh chưa dứt cơn say
Mai lỡ hai mình xa nhau
Đừng khóc cho mi hoen sầu
Ghi nhé em chuyện buổi ban đầu
Đừng để tình ta phai tàn mau
Lời nguyền xin khắc sâu
Đêm ấy xuân vào đời, hoa bướm bay vào người
Để người quên khóc cuộc tình tê tái
Nhưng nước không về nguồn nên bướm hoa lại buồn
Bỏ người mà đi giữa lúc xuân thì.