Những người đã chết hôm kia hay hôm qua
Trên thành phố tan hoang bom đạn này
Những người đó hôm nay vẫn còn đó
Ngoài trời xa trong tiếng súng đêm nay.
Vì đi chính chiến đó đây từ lâu không gửi thư
Về thăm em gái tóc nghiêng bờ vai nơi thành đô
Ngược xuôi bôn ba có đông người đi hơn ngày xưa
Xanh xanh đỏ trắng thướt tha giai nhân dập dìu ớ ơ chiều chiều
Đã mười năm qua tôi đã trở về quốc gia
Anh còn chưa hiểu hờn gì nên còn mê mải chưa về
Mười năm chuyện cũ xưa cùng chiến đấu bên nhau
Nay đã thay sắc thay màu đừng để tay đứt lòng đau
Ơi hò
Ráng chiều sương phủ Huế buồn
Hàng cây im gió lá buồn
Nửa đêm tiếng mưa khóc kể chuyện xưa
Nỗi niềm con đò Vỹ Dạ mối hận tình xưa.
Anh về đây, góp lại, ngọt bùi ân ái
Trong vòng tay, trống lạnh, cuộc tình, mong manh
Xin thời gian, đứng yên, đừng lay giấc mơ
Để anh sống trong, phút xưa, tuyệt vời
Hứa yêu, trọn đời, nay đã xa rồi
Con quốc Việt Nam ca bài sông núi hờn căm
Từ khi từ khi quốc kêu điêu tàn, thương người ở tận biên ngàn
Thương người đi người đi con quốc kêu vào hạ năm nào
Ơi chàng chiến sĩ Việt Nam
Khi mới yêu em người yêu bé nhỏ còn dại khờ
Gặp gỡ nhau chi rồi lại duyên dáng làm ngơ
Sợ em làm quê miệng chẳng dám nói
Ngày đêm thơ thẩn nhớ em anh làm thơ
Chuyện tình mang liêu trai mà sao thời nay vẫn có
Người từ nơi thiên thu về xin thiệp cưới chung tên
Huyền hoặc nên tôi xin viết lên câu ca ngọt mềm
Để ai đang yêu êm đềm làm điển hình mà tha thiết thêm
Gót giày đi chinh chiến miền xa
Hàng đêm say máu xương quân tham tàn
Chiến trường van tiếng súng mê say
Ai có khóc thương thây người chết
Đừng nói với anh những lời nào tràn đầy cay đắng
Đừng kéo anh đi trên nẻo đường lạnh lùng xa vắng
Đừng làm đời nhau bơ vơ như con chim non chiều đông
Đừng làm lệ tuôn như cơn mưa thu rơi rơi ngoài song
Đừng làm hồn nhau âm u thiên thu hoang vu
Như con thuyền trôi trên con sông dài.