Cho em tình yêu và ngăn cách
Để muôn đời ta vẫn luyến thương nhau
Lòng chân thành dù còn xin đừng nói
Trần gian này ôi trần gian này
Câu chung tình mấy người.
Em nhé em nếu mùa xuân này quê hương còn chiến tranh
Anh chúc em đêm xuân nghe súng nổ ngỡ pháo đón giao thừa
Em nhé em đêm xuân hỏa châu sáng soi thôn làng yêu dấu
Em hãy xem như ngàn ánh hoa đăng soi đường chúa xuân về.
Trời ơi anh đã xa em mất rồi
Tại anh gian dối nên làm khổ em
Buổi đầu gặp gỡ chưa nguôi
Kỷ niệm mang mãi trên môi
Xin ngoéo tay xin thề chung đôi.
Ta không thấy em từ bấy lâu nay
Ta không thấy em từ bấy lâu nay
Ta không thấy em từ bấy lâu nay
Và mùa mưa làm rừng nước dâng đầy
Rời tầm tay đó đã lỡ trôi qua một lần
Ngày dài buồn tênh chim trời khuất bóng mây xanh
Hỏi ai chẳng nuối tiếc hoài cuộc tình đầu
Dù cho tan vỡ những kỷ niệm đẹp màu
Lần đầu yêu ai đã biết cô liêu.
Thôi em ngủ nhé em ơi quên đi tiếng bên đời
Đừng nghe cây ngả lá hoa rơi
Mưa giăng khắp phương trời mưa tuôn khắp nơi
Không gian như chợt tối.
Ngâm thơ:
Anh về thăm xứ lạnh một chiều, mây buồn khơi kín nỗi niềm yêu
Thời gian xa cách chừ lâu lắm anh nhớ ngày đi lệ thắm nhiều …
Đêm lắng tâm tư buông dài theo tiếng thở
Nửa đêm thức giấc gác nhỏ ru tiếng hồn
Sầu len qua tim thương nhớ giăng đầy vơi
Môi héo không tiếng cười tay trắng gầy buông xuôi.
Em mới mười lăm chưa biết mộng mơ
Chưa đưa tiễn ai nhưng thầm nhung nhớ
Chưa sầu nhưng biết trách vu vơ
Ngày đi trên mái tóc nghe bóng xuân dần trôi
Xin đừng lỗi hẹn quên giờ gặp nhau
Thời gian làm những u tư bạc đầu
Lá vàng thẹn thùng rơi mau
Phố phường bùi ngùi chung với
Bóng cây cao ngút hận đứng sầu.