Tôi viết thư cho anh mặc dù anh hững hờ
Thư vẫn thư gửi người mặc dù anh không tới
Anh chẳng lần hồi âm tôi viết hoài lặng câm
Vẫn không là thư cuối
Sa nguồn trong giấc chiêm bao cuộc vui chưa đến ngõ
Người ơi có ai ngờ làm lính hay mộng mơ
Đi bãi xa gót chân qua lối mòn
Là bước tương lai ngày sau.
Sau những ngày xông pha khói lửa
Anh chiến binh hom nay về nhà
Cuộc đời vui như hoa mới nở
Trên đê dài chân bước thênh thang
Mái lá hiền là mái lá hiền
Quê tôi nối liền sông với nước triền miên
Tình tính tang những đêm trăng sáng
Tiếng nhịp chày vang vẳng xa về cuối làng.
Hôm nay sẽ gọi tên em lần cuối
Mai đây mỗi người một lối chân trời
Tìm vào quên lãng tháng năm đầy vơi
Pháo vui rộn tiếng em thay gường hồng
Sắp xa nhau rồi có buồn nhiều không anh?
Đã mấy năm trời vui buồn ngọt bùi có nhau
Giờ đây lối xưa đón đưa người đến sau
Chúng ta hai người hai đường biển xanh góc trời
Anh đã biết sẽ có một ngày một ngày như hôm nay
Trời tháng tám không có sương mù nắng lên thật đẹp
Anh đã biết sẽ có một ngày một ngày thật xinh
Anh sẽ đưa em cuối cuộc đời bình yên trong hơi thở
Tình yêu mang đến
Tim ta niềm vui niềm đau cuộc đời
Mất vào dĩ vãng
Vòng tay dấu in trên đôi vai
Khi gửi tâm tư đến một người
Mắt đêm nào đón mời
Đào Nguyên, gặp nàng Giáng Tiên
Đàn nâng khúc giao duyên
Ôi đôi mắt diễm huyền
Đưa nhân gian vào lưu luyến
Trong ánh đào bừng nở nàng lan cũng mỉm cười
Âu yếm bên nàng huệ là cúc sắc khoe vàng tươi
Năm ngón tay ngọc nữ nhẹ đưa xuân vào cõi đời
Trong nắng xuân vời vợi cởi áo cho nàng hồng vui