Anh đã đi đã về khắp vùng giới tuyến
Từ Đông Hà đến miền núi rừng Ba Lòng
Anh hiên ngang đấu tranh quyết giữ nương đồng
Đường hành quân nay Gio Linh mai về anh trấn Làng Vây.
Cùng nhau ta vui ca, gió đồng thơm ngất ngây
Cùng nhau ta say sưa, với mùa đầy lúa chín
Ta hát hát ta ca, ta cắt cắt đầy đồng
Lúa vàng thơm bát ngát, gió đưa đưa về
Mưa rơi mưa rơi ướt mi buồn hòa giọt lệ em
Mưa rơi mưa rơi mưa từng giọt giọt sầu nhung nhớ
Cho kiếp bơ vơ cho kiếp cô đơn.
Tôi nghĩ mình là một người điên
Tự mang vào đời nỗi buồn
Tự yêu bằng tình ngây dại
Để lòng thầm nghe đau thương
Vắng anh lúc buồn lấy ai chìu em
Khi trời đêm giá gió đưa ngoài mành
Cùng ai san sẻ nỗi niềm tàn canh
Khi lòng vương vấn nhớ thương người yêu.
Bao đêm cô đơn lặng nghe gió mưa về
Bao đêm bơ vơ sầu giăng mắc lê thê
Anh ơi đau thương vì ngăn cách đôi đường
Xót xa cho mình mất đi rồi những ngày xanh
Hôm nay ngày đầu xuân một năm chỉ có một lần
Mai đào khoe sắc thắm, xác pháo đượm ngoài sân
Anh ơi ngày đầu năm trời trong như ánh trăng rằm
Gió xuân lùa cánh bướm chuyện chúng mình trăm năm
Xin cho một lần nhắc tên người
Mai đây mình đành xa cách rồi
Bao ân tình cũ xa xôi
Đêm này là đêm cuối
Người còn mơ ước những gì
Nhớ trao anh đôi má xuân hây hồng
Đã từ lâu anh khao khát chờ mong
Nhớ trao anh đôi mắt đầy ước mơ
Như màu nắng mai cho đời lên ý thơ
Nhìn áng mây chiều nhạt màu như sắp tàn
In theo bóng hoàng hôn
Hoa rơi từng cánh bên thềm
Mơ màng nghe lá thu lạnh lùng rụng tả tơi