Mùa hè năm nay anh sẽ đưa em rời phố chợ đôi ngày
Qua miền xa mà nghe rừng thiêng gọi lá
Tiếng nỉ tiếng non khi chiến trường nằm im thở khói
Đứa bé nhìn cha đang chờ giặc dưới giao thông hào
Bảy ngày phép thường niên đây rồi!
Hai ngày đường cộng thêm
Chín ngày đi và về
Bảy ngày vui tràn trề
Còn gì sung sướng hơn?
Anh ơi hãy vui đi trọn đường trần
Bao nhiêu chông gai, bao niềm tủi hờn
Nụ cười tin yêu trên môi, như sao ngời trong trời tối
Gió táp trùng khơi ngại gì.
Ta vỗ tay cho thật đều và ta vỗ tay cho thật đều
Để mừng ngày vui ôi, ôi ngày vui đã tới
Người ơi ngày vui đã tới trên quê hương ta
Chào đón cuộc đời gian nan
Vinh sinh ra trong thời loạn
Từng khóc từng cười bao phen
Lênh đênh trôi theo vận tối
Anh vẫn tin có một ngày
Bao xích gông bao tù đày
Buồn thua ra đi
Tên Hương trở về đây.
Tôi mơ làm gió trên cao
Làm hoa dưới nước, làm sao trên trời
Mơ làm sóng biếc viễn khơi
Cho người thủy thủ yêu đời phong ba
Chiều vu vơ nhớ quê nhà
Xưa trùng dương cất lời ca giang hồ
Lại phải xa anh rồi làm sao không vấn vương
Cầm tay nhau bồi hồi còi tàu xé nát đêm trường
Một ngày gần nhau lưu luyến khắc ghi vào trong kỷ niệm thương biết nhau.
Ngày nào mẹ tiễn con đi
Khi nắng khuất sau đồi, khi gió cuốn bên trời
Con nhớ lời mẹ khuyên con ra đi
Mẹ nhìn con rưng rưng dòng nước mắt.
Từ phút đó tâm hồn hằn vết thương đau
Và con tim rã rời ngăn đôi dòng máu
Lời đó nay đã cho ai tình đó nay đã chia tay
Đường đó giờ đã chông gai mộng chưa kịp hái