Ngày một ngày hai cách biệt nhau
Chẳng được cùng em kê gối sầu
Ngẫm chuyện thế gian cười ngặt nghẽo
Cùng cười những chuyện thế gian đau.
Thôi! Thế từ đây đành đứt đoạn
Thôi! Anh về đi, về với vợ với đàn con
Để mặc cho em đời phấn son và xóm vắng
Chờ trông mỏi mòn
Thôi! Thế từ đây đứt đoạn từ đây.
Từ ngày đi lính vai khoác áo nhà binh
Bạn đời chưa có cũng không có bạn tình
Người thì không xấu nhưng chẳng xinh
Thật thà vui tính yêu nhà binh
Thích đi đó đây trong đời lính.
Mình có ba người vừa đúng nét đôi mươi
Những chiều mây lưng trời tầm mắt hướng xa xôi
Ngày sau một hai trong ba đứa không chung đường chắc nhớ nhau nhiều lắm.
Ngồi ôm trang nhật ký biết nói năng chi cho tâm tư được vơi đầy
Ôn lại kỷ niệm của ngày nào anh với em
Đôi bóng chung đôi đi bên nhau trên đường phố
Cầm tay nhau ngậm ngùi hai đứa
Một lần cuối mai này xin giã từ
Miền xa gió sương
Nghe tâm tư luyến quê hương nghe con tim xao xuyến yêu đương
Chia tay nhau hai đứa hai đường biệt ly ôi thật buồn
Hoàng hôn in trong mắt em
Dòng thời gian như lắng êm
Một tà áo thu u buồn
Đắng cay trên môi hồng
Tóc xanh phai nhạt hương.
Mộng về giữa mùa hoa nở
Trên môi ngậm một nụ hồng
Giòng đời dừng chân soi bóng
Mái tóc như gọi buồn lên
Ngày em lớn khôn ngô lúa mọc cao ngoài đồng
Mưa lũ nhiều đêm thành dòng, cha vẫn còn nay núi mai sông
Ðêm vắng đường dài người yêu mang chí lớn ra đi
Dâng cả đời trai em ngồi đây ước lòng chờ người
Tiếng ve nức nở hè đến đây rồi
Trước sân trường hôm nay em và tôi
Nhìn nhau nói chẳng nên lời
Ngày mai cách biệt phương trời
Chắc gì vui giây phút chia phôi.