Lần này anh ra đi biền biệt anh không về
Một mình em ở lại ngồi buồn thầm đếm sao rơi
Còn gì để vui anh ơi từng đoạn đường mưa rét mướt
Nhọc nhằn anh bỏ lại đếm từng nhịp bước bâng khuâng
Màn đêm còn buông khắp nơi sương còn rơi
Tình tôi chìm trong ánh sương nhớ nhung người ơi
Còn gì đẹp hơn tiếng yêu khi còn yêu
Đợi chờ là muôn giấc mơ cớ sao còn mơ.
Ngâm thơ:
Rừng thương rũ lá đang chờ đợi!
Biển nhớ người đi nhắn nhủ về…
Mây trắng bay về cuối trời chiều biên khu thương nhớ xa xôi
Vai súng mơ màng ngắm nhìn màu không gian đưa nhau vào tối
Sương trắng buông mành tấc rừng vai núi vấn vương lòng người trai
Quê hương thân yêu ước mong anh trở lại,
khi bình yên sông núi tiếng hoan ca dâng đầy vơi
Chiều về nghiêng mình trên quê hương tôi
Chơi vơi tiếng tiêu buông trên không bồi hồi
Kìa bầu trời! Kìa vầng mây! Mong chờ gió xa vời
Ơi! Gió uốn lên cung đàn, gió mát trong tâm hồn
Người ơi! Gió mang tình thương cùng những ai trên đường
Ai đã ra đi khi nước nhà rửa thù chung
Ai đã hy sinh nơi chiến trường quên thân mình
Ai đã bao phen thân dãi dầu nơi rừng sâu
Người ấy là anh.
Nước mắt này xin chân thành gửi ra ngoài Huế
Khóc cố đô hăm lăm ngày chinh biến điêu tàn
Kìa hoàng thành nay đâu còn sương phủ rêu phong
Nay tan tành lăng miếu quân vương ôi thần kinh dâng tràn xương máu.
Mình có ba người vừa đúng nét đôi mươi
Những chiều mây lưng trời tầm mắt hướng xa xôi
Ngày sau một hai trong ba đứa không chung đường chắc nhớ nhau nhiều lắm.
Ta xót xa lời cay đắng nên ta biệt xa người
Ta đớn đau một lời yêu ta xa người muôn đời
Bao nhiêu mộng ước mai sau người đã cho ta từ lâu nuôi nấng
Bao nhiêu giờ phút đam mê ái ân bên người là giấc mộng thôi.
Cho tôi làm quen trên đường em đến trường
Cho tôi dìu em bên tà áo trinh nguyên
Cho tôi cùng em thả bóng nắng trên đường
Cho tôi đón em mỗi khi chiều còn vương.